BA SAI LẦM CỦA ĐỜI TÔI - Trang 225

Mama đứng dậy ra về lúc 9 rưỡi. Tôi gói hộp bánh lại cho ông.
“Cháu giữ đi,” Mama nói. “Dù gì cậu cũng mua thêm.”

“Không, Mama, bọn cháu ăn đủ...”
Điện thoại Mama đổ chuông, ngắt lời tôi. Mama mở máy. Khuôn mặt ông

trở nên nghiêm trọng. Miệng ông há ra và mắt ông nháo nhác.

“Tôi không biết số toa, sao anh lại hỏi tôi?” Mama nói.

“Gì thế Mama?” Omi nói.
Mama đặt tay lên điện thoại và quay sang Omi.
“Một đảng viên trẻ ở Ayodhya. Anh ta tiễn đội tình nguyện của chúng ta

lên tàu ngày hôm trước. Giờ anh ta muốn hỏi số toa tàu. Và anh ta không nói
lý do,” Mama nói.

“Chờ đã,” Omi nói rồi đi vào trong cửa hàng. Nó đi ra, mang theo sổ.
“Đây, cháu đã ghi mã số thông tin hành khách và các chi tiết trong khi

mua vé,” Omi nói.

Mama cầm cuốn sổ và nói chuyện vào điện thoại.

“Được rồi, nghe này, S6... vâng, S6, S6 một trăm phần trăm, a lô, nghe

này... sao đang nói chuyện với tôi anh lại cầu nguyện? Này, a lô...”

Người bên kia ngắt máy. Mama cố gọi lại số ấy nhưng không ai trả lời.
“Có chuyện gì thế?” tôi nói.

“Cậu không biết. Cậu phải đi... Cậu sẽ đến nhà ga,” Mama nói.
“Cháu đi với cậu nhé?” Omi nói.
“Không, không sao. Dù sao ta cũng phải đi. Ta sẽ tìm cho ra,” Mama nói

rồi ra về.

Hai tiếng sau, cả nước đã biết.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.