BA SAI LẦM CỦA ĐỜI TÔI - Trang 50

“Kế nhiệm Ish không phải dễ đâu,” Omi nói. “Có nhớ một trăm điểm khi

đấu với trường Đô thị Mahip, trong sáu mươi ba lượt bóng chứ? Không ai
quên được lượt đánh bóng đó.” Omi đứng lên và vỗ lưng Ish, như thể trận
đấu năm mười tuổi mới vừa kết thúc vài phút trước.

“Cũng không ai quên được hai con vịt trong trong kỳ thi tuyển cầu thủ

của bang,” Ish nói và lại yên lặng.

“Thôi quên đi, lúc đó mày mất phong độ thôi,” Omi nói.
“Nhưng toàn những trận cãi vã quan trọng chứ không à? Thôi nói chuyện

khác được chưa?”

Omi cũng thôi và tôi hớn hở thay đổi chủ để. “Tao nghĩ tối nay chúng ta

nên cảm ơn nhà tài trợ - Cửa hàng Đội Cricket Ấn Độ. Trong bảy tháng hoạt
động, lợi nhuận của chúng ta là 42.600 rupi. Trong đó, chúng ta đã chia
18.000 cho các đối tác và 22.000 để đặt tiền cho cửa hàng ở Navrangpura.
Và phần còn lại 2.600 là cho hoạt động giải trí như đêm nay. Nên cảm ơn
các cổ đông và đối tác thân mến, hãy ăn mừng sang chai thứ hai.”

Tôi lấy trong thùng đá ra cho mỗi đứa một chai thứ hai.
“Mọt sách,” Ish đứng lên, nói lí nhí. “Công việc và lợi nhuận này, tất cả là

nhờ Mọt sách Govind Patel. Cảm ơn mày. Vì nhờ mày mà thằng sinh viên
bỏ học này có một tương lai. Và cả thằng ngốc này nữa, nếu không nó đã
phải rung chuông trong đền suốt đời. Cho tao ôm cái nào, Mọt sách.”

Nó bước đến ôm tôi. Chắc là do bia, nhưng cũng khá thật lòng.

“Mày giúp tao một việc được không?” Ish nói.
“Gì thế?”
“Có người cần gia sư môn toán,” Ish nói.

“Không, tao kín lịch rồi, Ish. Bảy học sinh đã...” tôi nói đến đó thì Ish cắt

lời.

“Là Vidya.”
“Em gái mày à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.