BA SAI LẦM CỦA ĐỜI TÔI - Trang 92

Tôi phải làm sao đây? Đứng lên và níu chân ông ta à? Tôi cũng tạo việc

làm cho cháu ông ta, và một phần lợi ngang bằng với tôi. Hẳn rồi, vì Omi là
bạn tôi, nhưng với phẩm chất như nó, không ai cho nó vị trí như vậy. Giá
thuê rẻ hơn là điều tối thiểu ông ta có thể làm.

“Mama ơi, bao giờ cậu cần cháu,” Omi nói.

“Tốt lắm, ta sẽ gặp cháu sau,” ông ta nói. “Cứ nghỉ ngơi đi.”
Ish giơ ngón tay giữa lên khi Mama rời đi. Rồi chúng tôi nằm xuống và

quay về giấc ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.