BA TRỪ MỘT BẰNG MẤY - Trang 104

Gã ác nhân ngồi gần đó bỗng huýt sáo, tiếng huýt kỳ quái, hình như là

một ám hiệu. Giống như một con khỉ đã được thuần hóa, đứa bé nghe thấy
tiếng huýt sáo lập tức chạy lại rất nhanh nhẹn.

Gã ác nhân tóm tay nó rồi vội vã bước đi.

Gã hoàn toàn không muốn để Trương Cổ tiếp cận đứa bé.

Trương Cổ thậm chí không dám chắc, đứa bé đó có phải một động vật

giống hình người hay không.

...Đêm nay, Trương Cổ lại nghe thấy tiếng sủa của con chó mọi ngày.

Anh thầm nghĩ: đang cách xa hàng trăm cây số, chắc chắn không phải con
chó ấy. Nhưng tiếng sủa lại rất giống, giống hệt.

Hôm sau, Trương Cổ lại ra phố.

Anh vẫn muốn tiếp cận đứa bé ấy.

Gã ác nhân thấy vậy càng ra sức đề phòng. Tuy người đứng xem rất

đông, khu vực “sàn diễn” rất ồn ào, nhưng gã vẫn nhận ra Trương Cổ. Thấy
Trương Cổ, gã như nhìn thấy khắc tinh, lập tức huýt sáo một tiếng lạ lùng
với đứa bé, đứa bé bèn ngừng hát, lủi ngay đến bên gã. Gã nhanh chóng thu
dọn đồ nghề, rồi dắt đứa bé đi.

Lúc bước đi, gã trợn mắt, lườm Trương Cổ. Gã đã đi xa rồi mà Trương

Cổ vẫn cảm thấy những tia hung ác trong ánh mắt của gã khiến người ta
phải rùng mình.

Anh cảm nhận, dường như gã ác nhân này có một sự uy hiếp khiến đứa

bé bất khả kháng; anh còn cảm thấy hình như đứa bé là một phần của gã ác
nhân.

Đêm, Trương Cổ không thể chợp mắt. Anh nhớ lại ánh mắt của gã ác

nhân. Anh phân tích, suy đoán...

Thằng bé Xoa kia xuất hiện ở thị trấn Tuyệt Luân Đế bằng phương

thức bị bỏ rơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.