BA TRỪ MỘT BẰNG MẤY - Trang 58

thấy thằng bé Xoa lủi vào nhà chị Biện như thế nào, thao tác máy tính ra
sao…

Nhóm chị Biện đêm nay sẽ chơi bài mạt chược như mọi lần, cả thảy là bốn
người. Chồng chị Mộ Dung đã lên đường trở về doanh trại. Chị Mộ Dung
vẫn chưa được giải thoát khỏi nỗi bi thương, chơi mạt chược là cách tiêu
khiển duy nhất của chị.

Trước sân nhà chị Biện có mấy luống hoa nhỏ, bên cạnh có cái ang nước
khá to dùng để tưới cây. Trương Cổ nấp sau cái ang nước. Trực giác mách
bảo anh đêm nay thằng bé ấy nhất định sẽ đến. Nó sẽ phải nói - kể cả đội lốt
một hình tượng nào đó để nói…

Trời rất tối, gió khá mạnh, hoa lá xào xạc. Con chó hay lượn trước cửa nhà
Trương Cổ lại sủa ầm lên, tiếng sủa của nó nghe như từ rất xa vọng đến.
Trương Cổ chốc chốc lại ngoảnh nhìn về phía cái giếng cũ Thiều Thiều đã
chết đuối, dù rất mến cháu Thiều Thiều nhưng anh vẫn cảm thấy sợ. Cửa
nhà chị Biện vẫn lặng lẽ khép kín. Trương Cổ vừa hồi hộp nhìn cái cửa đó
vừa căng thẳng tưởng tượng…

Được màn đêm yểm hộ, thằng bé sẽ xuất hiện, nó lẻn vào nhà chị Biện,
không bật đèn lên, nó lần mò rồi thành thạo mở máy tính. lên mạng, vào
chat-room, ngón tay đánh chữ để đối thoại. Nhà chị Biện rất tối, màn hình
máy tính hắt ánh sáng vào mặt thằng bé, xanh rớt, nhợt nhạt. Thằng bé nói
với Phùng Kình: cặp lông mày của em rất đẹp…

Bỗng có một bóng đen nhảy vụt qua trước mắt Trương Cổ, anh sợ phát run.
Bóng đen ấy kêu lên hai tiếng “meo… meo…”

Trương Cổ thở phào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.