BA TRỪ MỘT BẰNG MẤY - Trang 68

cũng bị “lây nhiễm”, lúc này anh cũng hơi chờn chợn.
Chị Lý bế thằng bé vào nhà.
Biện Cương chăm chú nhìn đôi mắt thằng bé. Ngồi trong lòng chị Lý, thằng
bé đang mải ăn que kem, miệng cằm dính nhớt lấm lem.
Chị Lý nói rõ to: “Kìa, anh Biện Cương đã về à?”
Biện Cương vừa cất bọc tiền vào cái tủ đầu giường vừa nói: “Đi làm ăn xa
mệt quá, tôi về nghỉ ít bữa.”
Chị Lý: “Về nghỉ là phải, kiếm tiền biết bao nhiêu mới là đủ?”
Biện Cương: “Cũng chẳng kiếm được là mấy.”
Chị Lý đặt thằng bé lên giường, nói với Biện Cương: “Nhà anh có thêm
thằng cu đây này!” Rồi chị lại nói với chị Biện: “Đến lượt nhà chị đấy!”
Chị Biện giả bộ thân thiện xoa đầu xoa mặt thằng bé: “Được rồi! Chị cứ
yên tâm.”
Biện Cương không ngớt quan sát thằng bé, tuy trông hơi xấu xí một chút
nhưng anh cảm thấy nó dường như rất bình thường, chứ không như anh
hình dung.
Chị Lý: “Tôi về nhé!”
Chị Biện: “Chị ngồi chơi đã?”
Chị Lý: “Tồi còn phải ra lò mổ lợn để xách nước.”
Chị Lý ra về rồi, Biện Cương bế thằng bé lên, thử đùa vui với nó: “Xoa…
bé Xoa… hì hì hì hì…”
Thế rồi thằng bé toe toét cười.
Biện Cương nói nhỏ với vợ: “Thằng bé này chẳng làm sao cả.”
Chị Biện liếc thằng bé một cái, định nói gì đó nhưng lại thôi.
Rồi Biện Cương đặt thằng bé lên đi-văng, để nó chơi các đồ chơi, anh và vợ
vào bếp nấu cơm.
Trong bếp, chị Biện khẽ nói: “Anh đừng nên nói gì trước mặt thằng bé.”
Biện Cương: “Nó có hiểu gì đâu?”
Vợ: “Em cảm thấy cái gì nó cũng hiểu hết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.