BA VẠN DÒNG TÌNH THƯ - Trang 412

“Không giống nhau, bà nội con hy vọng con có nhà.” Cô Tạ Thanh

thở dài, “Bà nói về sau khi con kết hôn, khó tránh khỏi xích mích. Con có
nhà của mình giống như có một nơi để về, như vậy trong lòng an ổn hơn.
Con từ nhỏ đã không có ai thương, không thể kết hôn lại khiến cho bản
thân chịu ấm ức.”

“Bạn trai còn chưa có, bàn chuyện kết hôn có phải là quá sớm không

ạ.” Tạ Thanh mỉm cười, “Chuyện này để nói sau, cô cứ nói bà nội yên
tâm.”

Hơn nữa bây giờ nghĩ lại cô cũng không cảm thấy mình thiếu tình

thương. Tuy rằng không có cha mẹ nhưng ông bà, cô dượng, thậm chí hai
đứa em họ cũng đối xử với cô rất tốt.

Nếu nói chuyện không có cha mẹ ảnh hưởng đến cô, thì đại khái chính

là làm cho cô trở nên độc lập hơn.

Ký ức của cô về ngôi nhà ba người kia cũng không quá tốt đẹp, cũng

vì vậy mà đối với việc lập gia đình cô chưa bao giờ có mong chờ, thà rằng
từ đầu đến cuối đều dựa vào bản thân mình.

Cho nên chuyện kết hôn căn bản cô cũng không nghĩ tới, nếu muốn

kết hôn, nhất thiết phải xuất phát từ tình yêu, phải tìm được một người cô
thực sự thích, cũng là người đối tối với cô.

“Đừng có nói những lời như vậy, kết hôn thì vẫn kết, con cũng gần hai

mươi ba rồi.” Cô Tạ Thanh khẽ nhăn mi.

Tạ Thanh biết không lâu sau nữa đề tài sẽ được chuyển thành chủ đề

đi xem mắt, tức khắc da đầu cảm thấy tê dại. May mà lúc này điện thoại lại
reo lên, cô vừa thấy là Lục Thành, nhanh chóng nhận máy, lập tức trốn
tránh đề tài đang nói: “A lô, Lục tổng?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.