BÀ XÃ TRIỆU ĐÔ MUA MỘT TẶNG MỘT - Trang 309

Ông ta nói xong đang định bước đi.

Ánh mắt lạnh lẽo của Diệp tam thiếu lóe lên một tia sáng, anh kéo tay

ông ta lại, hất mạnh về phía Vân Nhược Hi, thân hình hơi mập của Vân lão
đập mạnh vào người Vân Nhược Hi, lực đâm cực mạnh khiến đầu óc ông ta
chao đảo, cả hai người cùng kêu lên.

“Sâm, anh làm gì vậy?” Vân Nhược Hi kinh hoàng thất sắc, vội vàng

đỡ Vân lão dậy, lo lắng hỏi: “Ba, ba có bị thương ở đâu không?”

Khóe môi Diệp Sâm nhếch lên một nụ cười âm hiểm, “Không tha cho

tôi nữa? Xem ra các người vẫn chưa hiểu tình hình, rốt cuộc là ai tha cho
ai? Vân Ứng, Vân Nhược Hi, các người rất thất vọng phải không hả?”

“Sâm, anh đang nói gì vậy?” Vân Nhược Hi có chút hoang mang, ánh

mắt bất định, “Em không làm gì cả, em…”

“Cô im miệng lại cho tôi.” Diệp tam thiếu giận dữ quát, “Tự sát? Có

tâm tự sát, sao cô không rạch sâu hơn chút nữa, đóng kịch cho ai xem? Cô
nghĩ rằng tôi sẽ bận tâm sao? Nếu như không đến tìm các người tính sổ, cô
nghĩ tôi sẽ xuất hiện ở đây sao? Nể mặt sáu năm qua, tôi đã nhẫn nhịn bỏ
qua những trò mà ba cô bày ra sau lưng, không tính toán những tổn thất đó,
coi như bù đắp cho cô, các người lại dám ra tay với An Nhã, Nhược Hi,
giới hạn của tôi cô cũng dám động vào.”

“Diệp tam thiếu, đừng có mà ngậm máu phun người, chút ta đã làm

gì?” Vân lão giận dữ quát.

Sắc mặt Vân Nhược Hi càng trở nên trắng bệch.

Diệp tam thiếu cười nhạt, “Đúng vậy, các người không làm gì cả, chỉ

là thả hai con rắn độc mà thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.