BÀ XÃ TRIỆU ĐÔ MUA MỘT TẶNG MỘT - Trang 402

Diệp tam thiếu đi thẳng vào biệt thự để lại cho An Nhã là bóng lưng

lạnh lẽo trong bóng đêm trải dài mãi.

“Em không đi.” Cô trầm giọng nói.

“An Nhã, ông muốn gặp em, em là… em họ của anh, em là cháu ngoại

của ông.” Cả người Dương Triết Khôn đau nhức, trái tim anh ta lại càng
đau hơn.

Nét mặt Trình An Nhã không có chút biểu cảm gì, “Em là cháu ngoại

của ông ấy tại sao lại không thể ở bên cạnh Diệp Sâm được?”

“Hai nhà Diệp Dương vốn có thù hằn từ xưa, hai người không thể ở

bên nhau được.”

“Như vậy thì sao?”

Hận thù hai nhà Diệp Dương thì liên quan gì đến cô?

“An Nhã, em đừng cứng đầu nữa, chúng ta về nhà trước đã, được

không?” Dương Triết Khôn dịu dàng nói, muốn như ngày xưa xoa đầu cô
một cách yêu chiều Trình An Nhã im lặng lùi lại một bước, cánh tay của
Dương Triết Khôn dừng lại giữa lưng chừng, gió thổi qua, bàn tay anh trở
nên cô liêu.

“Nhà của em là ở đây.” Trình An Nhã nhìn nhà của bọn họ, mỉm cười,

“Nếu anh không nói cho em biết em sẽ đi hỏi anh ấy.”

Cô nhặt giấy tờ rơi trên mặt đất, sắp xếp lại, tỉ mẩn đọc.

Bà ngoại của cô tên An Ngọc lan, tên thật là Lâm Hiểu Nguyệt, ông

ngoại tên là Trần Đức, ở một nơi rất hẻo lánh, trong núi, có một người con
gái tên là Trần Niệm Vân, sau đó trong làng có một hộ gia đình xảy ra hỏa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.