BÀ XÃ TRIỆU ĐÔ MUA MỘT TẶNG MỘT - Trang 437

làm tê dại trái tim Diệp tam thiếu rồi.

“Gọi không nổi, cái khác đi, hay gọi là Sâm Sâm?” Trình An Nhã

cũng tự rùng mình, đúng thật lúc nào cũng gọi Diệp Sâm Diệp Sâm xa lạ
quá, ai bảo mẹ anh đặt tên anh có hai chữ chứ.

“Em là mẹ anh à?”

“Được, không gọi nữa, Diệp tam thiếu, Diệp Sâm. Đều không gọi như

vậy nữa.”

“Thôi được rồi, tùy em.” Diệp tam thiếu giận dỗi quay mặt đi chỗ

khác, Trình An Nhã khóc cười không xong, nhìn cả một phòng hoa rồi lại
nhìn Diệp Sâm đang giận dỗi bên cạnh, trái tim Trình An Nhã bỗng mềm
yếu đi một cách hồ đồ, dường như cả đời cô đã bị biển hoa này lấp đầy rồi.

“A Sâm…”

Anh toét miệng cười.

Diệp tam thiếu liền bắt lấy cô, thuận chiều cùng ngã trên hoa, Trình

An Nhã nhất thời mất thăng bằng ngã lên người anh, bị Diệp tam thiếu hôn
sau đắm nồng nàn.

“Tiểu An Nhã, có em thật tốt.”

“Là việc may mắn nhất đời của anh.” Trình An Nhã không e ngại gì

mà chấp nhận những lời cảm khái của anh, nắm lấy cà vạt của anh ngồi
dậy, mỉm cười, “Diệp tam thiếu, chúng ta thương lượng một chuyện…”

“A Sâm.”

“Anh cũng phải để cho em thời gian để thích ứng chứ…” Trình An

Nhã chậm rãi bác lại, thấy sắc mặt Diệp tam thiếu nghiêm lại, cô đành đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.