BABY THƯỢNG HẢI - Trang 118

Chúng tôi lần lượt gọi rượu. Tôi kêu bồi rượu thay một đĩa nhạc

khác. Tôi biết họ có đĩa “Numy” của Portishead. Loại nhạc này rất
phù hợp với loại rượu tôi gọi. Có một thời, tôi và Thiên Thiên thường
tới đây uống rượu. Nơi đây như một chiếc tàu cổ bị chìm dưới đáy
biển, luôn luôn có cảm giác buồn ngủ trĩu nặng từ trần nhà đổ
xuống, đè lên não, khiến người ta ngẩn ngơ. Rượu càng uống càng
nhiều, ghế sôpha càng ngồi càng rơi xuống chìm nghỉm, thỉnh
thoảng có thể ngửi thấy mùi tê tê. Chốc chốc lại có người uống
say quá, ngật đầu trên salông ngủ thiếp đi, lát sau tỉnh dậy, lại
uống tiếp, rồi lại ngủ, mãi cho tới khi có tiếng cười giòn của các
cô gái xinh đẹp vọng tới mới bừng tỉnh. Tóm lại đây là một nơi dịu
dàng rất nguy hiểm. Khi một người muốn tạm thời đánh mất bản
thân thì ngồi xe tới đây.

Tôi luôn gặp một số người khá tiếng tăm trong giới nghệ thuật

Thượng Hải, các họa sĩ, nhạc sĩ, người làm truyền thông, cũng coi là
biết nhau. Tới đây cũng gật đầu chào, hỏi dăm câu sức khỏe. Mark
ngồi bên cạnh tôi, nói tiếng Đức với Ruanda. Thứ ngôn ngữ này lôi
tôi tách rời khỏi thế giới của họ. Tôi vui sướng uống rượu, ngửa cổ
lên uống thật ngon. Tôi chợt nhớ về một con thiên nga trong mơ.
Tôi đang đau thương, u buồn, tự chìm đắm.

Tay Mark cứ tới thăm hỏi đùi và ngực tôi không một tiếng động.

Đột nhiên tôi nhìn thấy bà chị họ Chu Sa và một gương mặt đàn ông
quen thuộc lọt vào tầm nhìn của tôi. Tôi mở to mắt, chị tôi và Dick
đang nắm tay nhau rất thắm thiết, và dường như họ cũng nhìn
thấy tôi chỉ trong một giây. Nhưng họ không có phản ứng gì bất
thường, tiến tới chỗ chúng tôi rất nhanh.

Mark nhận ra Chu Sa, gọi tên tiếng Anh của chị, “Chào Judy”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.