BABY THƯỢNG HẢI - Trang 216

“Mọi người đều quen nhau cả, vậy tốt quá. Coco, hãy kể về

cuốn tiểu thuyết cô đang viết đi”, chị Đặng vội vã vào đề.

“Anh đã từng đọc tuyển tập truyện ngắn của em, “Tiếng gọi của

bươm bướm”. Sau khi đọc xong, anh thấy rất kì lạ, như thể đi vào
bốn bức tường và trần nhà. Trên sàn nhà là căn phòng đầy gương,
phản chiếu không ngừng từ chiếc gương nọ sang chiếc gương kia.
Ánh sáng xung quanh như một con rắn bị nhốt kín, cứ luẩn quẩn
đuổi quanh. Trong mớ tinh thần hỗn độn đó có một cảm giác chân
thực thật cảm động. Và về ngôn ngữ có một giọng lưỡi lả lướt như
khơi gợi. Đọc sách của em như vừa trải qua một cuộc...”, nói tới đây
Bố già chợt hạ giọng, “một cuộc làm tình tuyệt vời”.

Anh ta nhìn tôi đầy ẩn ý, “Loại sách đó có sức quyến rũ ghê

hồn, nhất là đối với những độc giả có trình độ học vấn cao”.

“Văn chính là người”, chị Đặng xen ngang.

“Thị trường sách của chị đã được xác định trong giới trí thức và

sinh viên, đặc biệt là các độc giả nữ có phản ứng nhạy cảm”, bạn của
Bố già cất tiếng.

“Nhưng tôi cũng chưa biết rốt cục sẽ như thế nào, tôi vẫn chưa

viết xong”.

“Nghe nói thời gian trước có rất nhiều độc giả viết mail cho em

phải không?”, Bố già hỏi. “Lại còn gửi cả hình nữa”. Chị Đặng cười,
nét yêu kiều hiếm hoi của phụ nữ trung niên như đóa hoa tươi sau
cơn mưa chợt xòe nở. “Lòng nhiệt tình chính là khởi nguồn của cảm
hứng”. Một người khác nói, “Cám ơn các bạn”. Tôi nhấp một ngụm
cà phê, rời ánh mắt ra khỏi chiếc điện thoại cổ lỗ sĩ trước mặt.
Trông nó rất buồn cười. Tôi khẽ cười, dịu dàng nói, “Coi như tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.