BABY THƯỢNG HẢI - Trang 228

“Từ trước tới giờ bà chưa hề yêu anh. Anh không biết bà là ai. Bà

chỉ là người phụ nữ luôn gửi tiền cho anh đúng hạn. Nhưng chuyện
gửi tiền cho anh cũng chỉ là một cách giải thoát nhằm giảm bớt cảm
giác tội lỗi của bà. Dù thế nào đi nữa, bà ta mãi mãi chỉ quan tâm tới
cảm nhận của mình và cuộc sống của riêng mình”.

“Về chuyện anh có yêu quý mẹ anh hay không, em không quan

tâm và cũng không có hứng thú. Em chỉ lưu tâm tới một chuyện: đó
chính là anh không vui và chuyện này lại liên quan tới quan hệ giữa
hai mẹ con anh. Nếu sớm giải quyết được chuyện này, em có thể
thấy anh vui vẻ hơn”. Tôi nói rồi nằm đè lên anh, ôm chặt, “Em
xin anh đấy, hãy vứt bỏ hết mọi ràng buộc, như con nhộng cắn cái
kén chui ra, thành con bướm xinh đẹp. Hãy yêu chính mình, hãy giúp
đỡ chính mình đi anh!”.

Im lặng. Căn phòng như sâu hun hút tới kì dị, như một cánh

đồng mênh mông. Chúng tôi ôm nhau, siết chặt, thân hình như
càng tan ra, mãi cho đến khi một ảo ảnh như những đóa hoa nhỏ
xinh lan tỏa khắp đầu.

Rồi chúng tôi lặng lẽ làm tình, cũng không thể tuyệt diệu lắm,

nhưng cũng vĩnh viễn không thể dùng cách thay thế mãi. Bụng anh
trắng bệch và trơn mịn, như một tấm gương soi rõ đôi môi tôi.
Những sợi lông mướt mát như cỏ, tỏa ra hơi nóng ngòn ngọt như của
loài vật nhỏ xinh xắn. Tôi lấy một tay tự vuốt ve mình, cảm thấy
nơi đó của tôi trở nên nóng hổi và căng lên. Khi ngón tay và đầu môi
lướt qua chỗ đó như có thể nở bung những bông hoa nhỏ màu xanh
lam. Những nụ hôn nồng nàn rực cháy. Mọi hỗn độn, trống rỗng,
tiếc nuối, u buồn đều bị đẩy lùi ra xa tít tắp. Có lẽ tôi chưa từng
hôn ai điên cuồng đến vậy. Nhưng tôi không thiết nghĩ tại sao lại
thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.