BABY THƯỢNG HẢI - Trang 233

kêu tính tiền, và ra hiệu cho chồng lấy đồ trong túi ra. Đó là hai
gói quà được bọc giấy hoa rất tinh tế. “Cám ơn”, Thiên Thiên nhạt
nhẽo nói. Bao nhiêu năm qua, anh đã quen nhận tiền và quà của mẹ
như một lẽ đương nhiên. Đối với chúng, anh không yêu, cũng không
ghét, cũng giống như phải ăn ngủ mỗi ngày. Bản năng của anh cần
tới chúng. Chỉ như vậy mà tôi. Tôi cũng cảm ơn bà.

“Để tôi và Juan đưa các con về, rồi chúng tôi còn đi ngắm một

vài nơi”. Juan nói bằng tiếng Anh, “Tôi đọc trên tạp chí tiếng Anh
“Thượng Hải ngày nay”, nghe nói có một chiến hạm Oriana rất
sang trọng đậu trên bến ngoài đón khách. Hai người muốn đi xem
cùng không?”.

“Anh yêu, còn nhiều dịp mà. Để lần sau đi, Thiên Thiên mệt

rồi”. Connie nắm chặt tay chồng, “À”, hình như bà rất muốn nói
điều gì, “Đợi lát nữa ra về, có thể nhân tiện ngó qua căn nhà mà
chúng tôi định làm nhà hàng. Ở ngay trong khu vườn bên cạnh thôi”.

Trăng rất tròn treo lơ lửng trên không. Dưới ánh trăng, mọi thứ

đều nhuốm màu thần bí và lành lạnh. Bước vào khu vườn có treo
ngọn đèn dầu tròn trước mặt, có một hàng lan can sắt trổ hoa bao
quanh và lát sân bằng gạch đỏ. Trước mặt là một tòa nhà ba tầng
lầu thiết kế kiểu phương Tây cổ, hình như đã tân trang. Cả căn
nhà trông bừng bừng sinh khí nhưng vẫn giữ được nét duyên dáng cổ
xưa của thập niên 70. Nhưng nét đẹp lại toát ra từ khu vườn bởi nét
phong trần từ ngàn năm vẫn không tài nào che khuất được. Đó
cũng là điều mà bất cứ tòa nhà mới nào cũng không thể bắt chước
nổi. Hai phía đông, nam của căn nhà đều có thềm đá, chiếm khá
nhiều không gian rộng rãi thoáng mát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.