BẠC ÁO HÀO HOA - Trang 149

nhà giáo sư Hoàng. Lan vừa đánh thức nó dậy, vừa âu yếm hỏi:

- Em Phong, làm gì em la khóc dữ vậy?

Lệ ngồi cạnh bên nó cũng dịu dàng hỏi:

- Làm gì mà em ôm chị cứng ngắc vậy, Phong?

Phong giụi mắt nhìn hai chị, chừng đó mới biết rằng mình chiêm bao.

Nó đáp, giọng còn sợ hãi:

- Em vừa nằm chiêm bao. Một giấc mơ thật kinh khiếp, hãi hùng.

Mặc dù biết là chiêm bao, Phong vẫn cảm thấy ớn lạnh cả xương sống.

Nó rùng mình, nắm lấy tay Lan, siết chặt.

Một lúc lâu Phong mới trấn tĩnh được tinh thần. Nó lồm cồm ngồi dậy

bên cạnh Lệ. Mắt nó buồn đau đáu.

- Em chiêm bao thấy gì vậy, Phong?

Lệ cũng bảo:

- Em kể cho chị nghe đi. Sao mà sợ hãi quá vậy?

Phong từ từ kể lại câu chuyện hãi hùng mà mình vừa nằm mộng.

Nó như sống lại trong mộng nên câu chuyện đã lôi cuốn chị em Lan

vào những sự kiện đột biến khủng khiếp, làm Lan phải ngậm ngùi, Lệ phải
mấy lần rùng mình kinh sợ. Khi Phong kể dứt, Lan vuốt nhẹ mái tóc em,
dịu dàng an ủi:

- Đó chỉ là giấc mộng. Tại em bị ám ảnh bởi những tiếng súng, tiếng

sấm, tiếng sét nên nằm mộng đó thôi.

Phong nói nhỏ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.