BẠC ÁO HÀO HOA - Trang 15

Hoàng không lên tiếng vội. Chàng thấy hình ảnh cô bé nữ sinh in trên

màn hoa đẹp quá, đẹp một cách huyền ảo như hình ảnh người đẹp trong
bức tranh lụa qua nét vẽ chân phương của một họa sĩ nhân tài đời Tống.
Chàng lại liên tưởng đến vẻ mặt ngây thơ kháu khỉnh của Sandra Dee hiển
hiện trong khung cửa nhìn xuống khu vườn hoa, thơ mộng, bất chợt một
cách mừng rỡ hình bóng của người thân trở về. Hoàng thích thú nghĩ thầm:
“Mình nhìn thực tế qua hình ảnh trong xi nê. Thì ra phim ‘Mirage de la vie’
đã gieo vào hồn mình một vài hình ảnh khá sâu đậm”.

Hoàng suy nghĩ vừa ngắm bóng hình thiếu nữ như đang thưởng thức

vài khía cạnh tuyệt mỹ của bức tranh. Cô gái đang cúi đầu bỗng ngẩng lên.
Một bàn tay thon thon từ từ vén màn. Mái đầu hơi nghiêng nghiêng qua
phía thành cửa, đôi mắt bồ câu xinh xắn nhìn xuống đường. Thấy Hoàng
đang đứng nhìn lên, cô gái nhoẻn cười, như chưa chịu rời khỏi chỗ ngồi.
Nàng có cảm giác lý thú khi hai luồng nhãn quang gặp nhau trong bóng tối,
êm ái và lặng lẽ trong một niềm trìu mến vô biên.

Chiếc màn bỏ xuống, bóng nàng vụt biến mất. Hoàng biết nàng chạy

xuống mở cửa nên chàng lần bước ra phía trước. Đèn nhà dưới bật sáng,
cánh cửa từ từ mở ra. Phượng hiện ra trước khung cửa theo luồng ánh sáng
từ trong nhà tỏa ra như một nàng tiên nữ đứng giữa lớp hào quang rực rỡ.

- Phượng chưa ngủ à? Còn Lệ Chi đâu?

Phượng dịu dàng đáp:

- Đợi cậu về muốn chết, Phượng làm sao ngủ được. Chị Chi ngủ say

rồi.

Hoàng mỉm cười:

- Phượng đợi muốn chết lận à?

Phượng hơi cúi đầu, giọng nũng nịu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.