BÁC SĨ CẦM THÚ - Trang 142

Quả nhiên là cùng con thỏ nhỏ ở chung một cái nồi hấp mà ra, đều làm

cho người ta không bớt lo như vậy!

Thời điểm Niếp Duy Bình đang cùng tiểu tử kia mắt lớn trừng mắt nhỏ,

Na Na cuối cùng bưng cà mèn đi đến.

“A, bác sĩ Niếp đã ra rồi sao, ăn cơm không?”

Niếp Duy Bình quét mắt nhìn Na Na cẩn thận cầm cà mèn, mặt trên đồ

ăn đã sắp tràn ra.

Không uổng công hắn bị con thỏ nhỏ “cố ý gây sự”, còn biết mời hắn ăn

cơm!

Niếp Duy Bình trong lòng cảm thấy vui mừng, ngữ khí hòa hoãn không

ít: “Còn chưa có, mới từ phòng giải phẫu đi ra!”

Na Na đem cà mèn để trên bàn bên cạnh, lấy ra thìa đưa cho tiểu Viễn,

đầu cũng không nâng thuận miệng nói: “A, vậy anh phải chạy nhanh, dì ở
căn tin còn chưa đi, xe đưa đồ còn không ít đồ ăn!”

Niếp Duy Bình gương mặt vừa mới hòa hoãn xuống nháy mắt lại đông

lạnh, lãnh đến mức có thể bỏ đi, ngữ khí băng hàn hừ nói: “Không cần,
không ăn một chút cũng không chết, làm gì phải lấy đồ ăn thừa lại!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.