BÁC SĨ CẦM THÚ - Trang 152

cũ cẩn thận tỉ mỉ chiếu cố cô, dùng bả vai còn non nớt của mình, cho cô một
tuổi thơ vui vẻ vô lo.

Nhưng hiện tại, đứa con duy nhất của anh, cô lại không thể chăm sóc

thật tốt, thậm chí ngay cả chuyện nhỏ nhất của tiểu Viễn là có người thân
bên cạnh cô cũng không làm được!

So với Na Hác, em gái như cô quả thật là đồ bỏ đi……

Na Na càng nghĩ càng áy náy, thậm chí có xúc động muốn từ chức,

nhưng nghĩ đến khoa giải phẫu thần kinh ở quân tổng bệnh viện là nơi tốt
nhất cả nước, cóphúc lợi ưu đãi người nhà công nhân viên chức, cô vô luận
như thế nào cũng không thể buông tha……

Thời điểm Na Na trở lại ký túc xá, Mao Đan đang ở trên giường xem

phim của thần tượng trên máy tính, nghe thấy âm thanh đầu cũng không
ngẩng, nhìn chằm chằm màn hình thuận miệng hô: “Đã về rồi!”

Na Na mệt mỏi ngồi ở trên ghế, ký túc xá chỉ có giường hai tầng, giương

dưới cô cùng Mao Đan ngủ, giường trên là nơi để chất đống quần áo, phòng
rất nhỏ, ở giữa muốn kê cái bàn cũng không còn dư bao nhiêu chỗ, cái bàn
công tác là do bệnh viện đào thải xuống, là tấm ván gỗ rỗng ruột làm thành,
có rất nhiều con chuột cắn phá tạo lỗ nhỏ, thường thường ở bên trong nhảy
ra một con gián.

Na Na do dự một lát, nhỏ giọng mở miệng hỏi nói: “Chíp bông, tớ có

thể hay không thương lượng với cậu chuyện này nhỉ?”

Mao Đan mắt cũng không rời màn hình, không chút để ý gật đầu:

“Chuyện gì?”

“Tớ…… Có thể hay không cho một đứa bé ở ký túc xá chúng ta một

thời gian?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.