BÁC SĨ CẦM THÚ - Trang 320

Bóng đêm lại trở nên yên tĩnh, trong phòng quanh quẩn tiếng cười đắc ý

của trẻ nhỏ càng tôn lên vẻ trầm mặc quỷ dị của hai người lớn bên cạnh.

Đứa nhỏ cười đến hụt hơi không bao lâu liền thở phì phò ngừng lại, thân

mình tròn tròn nằm nghỉ chốc lát.

Trong bóng đêm yên tĩnh, Niếp Duy Bình đột nhiên cười một tiếng khó

hiểu, thanh âm mềm nhẹ lại như âm phong thổi qua làm cho Na Na nháy
mắt lông tơ dựng đứng.

Niếp Duy Bình từ từ mở miệng, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng mà

trong đêm khuya thanh vắng lại có thể làm cho lòng người yên ổn nhu hòa
điềm đạm, giọng nói bình tĩnh hàm chứa niềm vui khó kìm nén.

“Quả nhiên lợi hại nha……” Niếp Duy Bình cố ý dừng một chút rồi

thản nhiên tiếp tục nói: “Về sau nếu cãi nhau, chúng ta liền ‘lên, giường’
điều hòa!”

Na Na: “……”

May mắn là trong bóng đem nhìn không rõ được gương mặt cô nóng

như thiêu đốt.

Na Na nằm thẳng tắp một cử động cũng không dám, cố gắng vững vàng

hô hấp làm bộ mình đã ngủ. Trái tim nhỏ cứ đạp bình bịch đè ép lên làm
cho xương ngực cô ẩn ẩn đau, làm cho cô không thể tiếp tục xem nhẹ cảm
xúc này, không thể không cảm thụ được bản thân đã động tâm.

Niếp Duy Bình đột nhiên ngồi dậy, ôm thịt viên nhỏ thay đổi vị trí, đem

một lớn một nhỏ hai người ôm vào trong ngực.

Na Na hô hấp cứng lại, tay chân cứng ngắc không biết để đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.