BÁC SĨ JEKYLL VÀ ÔNG HYDE - Trang 22

bên đường, và tiếng sột soạt của bất cứ lữ khách nào đang tiến tới cũng đều
nghe rõ từ lâu trước khi ta gặp họ. Ông Utterson đã ở điểm gác của mình
được mấy phút, ông nhận ra tiếng bước chân nhẹ lạ kỳ đang tới gần. Trên
đường tuần tra hằng đêm, từ lâu ông đã quen với ấn tượng kỳ lạ vì tiếng
chân của một kẻ độc hành khi còn ở rất xa, rồi tiếng chân ấy bỗng vang lên,
tách biệt hẳn với tiếng rì rầm văng vẳng và tiếng lách cách của thành phố.
Nhưng trước kia ông chưa bao giờ để ý chăm chú và kiên quyết như thế.
Và với dự cảm vô căn cứ rằng chắc chắn lần này sẽ thành công, ông lùi
xuống lối vào ngõ cụt.

Tiếng bước chân nhanh chóng tới gần, rồi bất chợt vang lớn hơn khi nó rẽ
chỗ góc đường. Ông luật sư từ đầu ngõ nhìn ra có thể thấy ngay cung cách
của người đàn ông mà ông phải đối phó. Hắn nhỏ bé, y phục rất đơn sơ, và
dáng vẻ hắn thậm chí nhìn từ quãng cách ấy không hiểu sao cũng làm cho
người nhìn có ác cảm ghê gớm. Nhưng hắn tiến thẳng tới cánh cửa, băng
chéo qua lòng đường để tiết kiệm thời giờ, và hắn vừa đi vừa rút chiếc chìa
khóa trong túi ra như một người sắp về tới nhà.

Ông Utterson bước ra, ông chạm vai hắn lúc hắn đi ngang. “Ông Hyde phải
không?”

Ông Hyde vừa rụt lại vừa rít lên. Nhưng gã chỉ sợ trong tích tắc, và tuy
không nhìn thẳng vào mặt ông luật sư, gã trả lời một cách đủ lạnh lùng:
“Đúng là tên tôi. Ông muốn gì?”

Ông luật sư đáp lại: “Tôi thấy ông sắp đi vào, tôi là Utterson ở phố Gaunt,
bạn cũ của bác sĩ Jekyll, chắc hẳn ông đã nghe tên tôi. Gặp ông thế này tiện
quá, tôi nghĩ ông có thể cho tôi vào nhà.”

Ông Hyde vừa đáp vừa thọc mạnh chìa vào ổ khoá: “Ông không gặp bác sĩ
Jekyll đâu, ông ấy vắng nhà.” Và vẫn không nhìn lên, gã bỗng hỏi: “Làm
sao ông biết tôi?”

Ông Utterson nói: “Nhân thể có ông bên cạnh, ông giúp tôi một việc được
chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.