sự thiết lập những công trình nghiên cứu hàng thế kỷ để lần lượt khám phá
bí ẩn của cái chết và cách khắc phục nó trong tương lai. Chính nhằm mục
đích đó, người ta phát minh cái vô cực của toán học và các sóng điện từ,
chính nhằm mục đích đó người ta viết các bản nhạc giao hưởng. Muốn tiến
tới theo phương hướng ấy, không thể thiếu một sự thức tỉnh. Muốn có
những khám phá ấy, đòi hỏi phải có sự trang bị tinh thần. Các dữ kiện của
sự trang bị ấy đều hàm chứa trong Kinh Phúc âm. Những dữ kiện ấy đây.
Trước hết, đó là tình thương yêu đồng loại, hình thái cao nhất của thứ sinh
lực đang tràn trề trong tâm can con người và đòi được thoát ra, được tiêu
phí, rồi tiếp đến dó là những hợp phần chủ yếu tạo nên con người thời nay
mà thiếu chúng thì con người trở nên vô nghĩa, cụ thể là ý tưởng về tự do
cá nhân và ý tưởng lấy cuộc đời làm lễ vật hy sinh. Cần lưu ý rằng điều đó
cho đến nay vẫn là cực kỳ mới lạ. Lịch sử theo nghĩa đó không hề có ở
người thời xưa. Thời xa xưa ấy, người ta chỉ thấy sự hèn hạ gớm ghiếc của
những gã Caligula mặt rỗ, tàn bạo, lũ người không hề ngờ rằng hết thảy
những tên đi chinh phục đều là kẻ bất tài. Thời ấy chỉ thấy sự vĩnh cửu
khoác lác và lạnh ngắt như xác chết của các tượng đài bằng đồng và các cột
đá cẩm thạch. Chỉ sau khi Đức Kitô xuất hiện, các thời đại và các thế hệ
mới được hít thở không khí tự do. Chỉ sau khi Đức Kitô xuất hiện, mới bắt
đầu cuộc sống trong hậu thế, và con người thay vì phải chết nơi đầu đường
xó chợ, mới được chết trong khi tự hiến mình cho đề tài ấy. Chà, bàn
chuyện này đến toát mồ hôi ra được. Nhưng bàn với ông thì chẳng khác gì
nước đổ đầu vịt!
- Chuyện siêu hình, thưa cha. Các thầy thuốc đã cấm tôi xài món ấy, dạ dày
tôi không tiêu hoá nổi.
- Thôi kệ ông vậy. Ta hãy gác chuyện này lại. Ông may mắn thật đấy!
Phong cảnh nơi, đây ngắm mãi cũng không chán! Thế mà ông sống ở đây
chẳng cảm nhận được.
Nhìn xuống dòng sông dễ bị chói mắt. Nó lấp lánh dập dờn dưới ánh nắng
như một lá thiếc. Đột nhiên có những lớp sóng chạy dài trên mặt nước. Đấy
là một chuyến đò ngang sang bờ bên kia, chất nặng nào ngựa, nào xe nào
cánh đàn ông đàn bà dân quê.