BÁC SĨ ZHIVAGO - Trang 205

Tonia. Đứa bé nằm trong chiếc giường nôi hoá ra hoàn toàn không giống
cậu bé xinh xắn bụ bẫm trong các tấm ảnh, nhưng được cái nó giống bà
Maria Nicolaevna quá cố thân mẫu của Yuri Zhivago, như đúc, như một
bản sao kỳ lạ, nó giống bà nội còn hơn cả mọi bức ảnh bà mà người ta còn
giữ được.
- Ba đấy, ba của con đấy, con giơ tay chào ba đi, bé ngoan nào. - Tonia vừa
giục con, vừa hạ cái mùng quây quanh chiếc giường nôi để Zhivago có thể
dễ dàng hôn con và bồng nó lên.
Xasa để cho người đàn ông lạ mặt, râu ria tua tủa lại gần, nhưng có lẽ nó sợ
và ghét ông ta, nên khi ông ta cúi sát nó, nó nhỏm ngay dậy, một tay túm áo
mẹ, tay kia vung lên giận dữ tát bốp vào mặt cha nó. Hoảng hết vì sự táo
bạo của mình, nó gục đầu vào ngực mẹ, giấu mặt vào áo mẹ mà khóc oà lên
nức nở, khóc cay đắng và dai dẳng như mọi đứa trẻ con.
- Hư quá, hư quá, - Tonia mắng con. - Không được thế, Xasa. Ba sẽ nghĩ
Xasa là đứa bé hư hỗn, Xasa là đứa bé xấu nết. Thôi, con hôn ba đi, cho mẹ
xem có giỏi không nào, hôn ba đi. Đừng khóc nữa, nín đi con, sao lại ngốc
thế con?
- Thôi em cứ để mặc con, Tonia, - bác sĩ bảo vợ. - Đừng bắt tội nó và cũng
đừng bực mình làm gì. Anh biết em đang nghĩ với vẩn thế nào. Em lại cho
là điềm gở phải không. Thật lẩn thẩn. Điều này rất tự nhiên thôi. Thằng bé
đã thấy anh bao giờ đâu. Mai nó sẽ quen với anh, muốn bứt ra cũng chẳng
được cho mà xem.
Nhưng chính bác sĩ lại bỏ ra ngoài như bị dội gáo nước lạnh với cảm giác
đây là một điềm gở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.