BÁC SĨ ZHIVAGO - Trang 206

Boris Pasternak

BÁC SĨ ZHIVAGO

Dịch giả: Lê Khánh Trường

P6 - 3

4.
Mấy ngày sau, Zhivago mới tự phát hiện ra sự cô đơn của chàng tới mức
nào. Chàng không oán trách ai về điều ấy. Rõ ràng tự chàng đã muốn như
thế và đã đạt được.
Bạn hữu của chàng trở nên mờ nhạt và buồn tẻ một cách lạ lùng. Chẳng còn
một ai còn giữ được thế giới riêng, quan điểm riêng của mình. Trước đây
họ từng rạng rỡ hơn nhiều trong các hồi ức của chàng. Hiển nhiên là bấy
giờ chàng đã đánh giá họ quá cao.
Chừng nào trật tự sự vật còn cho phép những kẻ dư dật sống an nhàn và
bày đủ trò kỳ dị ngông cuồng trên lưng những người nghèo khổ, thì chừng
đó vẫn có thể dễ dàng lầm tưởng là độc dáo cái sự ngông cuồng và cái
quyền sống an nhàn mà một thiểu số được tận hưởng, trong khi đa số phải
cắn răn chịu đựng kia?
Nhưng khi những người bần cùng vừa vùng dậy, và các đặc quyền của bọn
ăn trên ngồi trốc bị bãi bỏ, lập tức tất cả bọn họ liền trở nên mờ nhạt mới
nhanh chóng làm sao, họ không chút hối tiếc từ bỏ tư tưởng độc lập mà té
ra là chẳng ai trong số họ từng có cả!
Bây giờ những người duy nhất gần gũi với bác sĩ Zhivago là những người
giản dị, không hợm hĩnh khoa trương, không nói năng hoa mỹ, là vợ và
nhạc phụ, vài ba bạn đồng nghiệp, mấy nhân viên khiêm tốn và tận tuỵ,
chẳng có chức tước gì.
Bữa tiệc mà tiết mục hấp dẫn nhất là con vịt trời và rượu nặng đã được tổ
chức đúng như dự kiến, hai, ba, ngày sau khi chàng trở về, nhưng trước đó
chàng đã kịp đi thăm tất cả những người được mời, thành thử bữa ăn đó
không phải là cơ hội đầu tiên để họp mặt.
Con vịt béo mọng là món xa xỉ phẩm ít ai dám nghĩ tới trong thời buổi đã
bắt đầu đói kém ấy. Nhưng không đủ bánh mì ăn với thịt vịt, thành thử món

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.