BÁC SĨ ZHIVAGO - Trang 509

thường thấy trong các bản kinh khác, chính là do những lão thầy tu béo tốt
mỡ màng làm ra. Rất có thể đám thầy tu ấy cũng sống đúng theo lương
tâm. Song vấn đề không phải ở họ, mà là ở nội dung của các đoạn kinh ấy.
Những lời đả phá ấy đã quan trọng hoá quá mức những sự yếu đuối của thể
xác và vấn đề thể xác có béo tốt hay tiều tụy. Nghe rất ghê tởm. Ở đây một
vài điều tầm thường, thứ yếu, bẩn thỉu đã được đưa lên tầm cao không
tương xứng với nó. Xin lỗi cô, tôi nói dài dòng như thế trước khi đề cập
phần chủ yếu. Bây giờ, tôi xin bù lại sự chậm trễ ấy.
Tôi luôn luôn quan tâm xem tại sao người ta lại nhắc đến Madelen vào
ngay đêm trước lễ Phục Sinh, trước khi đấng Kitô qua đời và sống lại. Tôi
chưa rõ lý do, nhưng sự nhắc nhở thế nào là cuộc sống là rất kịp thời vào
giây phút từ giã cuộc sống và vào lúc chuẩn bị phục sinh. Bây giờ cô hãy
nghe, việc nhắc nhở ấy được thực hiện một cách thực sự say sưa và vô cùng
thẳng thắn như thế nào.
- Người ta còn tranh luận đó có đúng là Maria Madelen, hay Maria Ai Cập,
hoặc một Maria nào khác. Song dù là Maria nào đi nữa, thì nàng cũng đã
cầu xin Chúa: "Thầy hãy gỡ nợ như gỡ tóc". Nghĩa là "Xin thầy giải tội cho
con, như con gỡ tóc rối !. Sự khao khát xin được tha thứ và hối cải đã được
diễn tả mới cụ thể làm sao. Như có thể chạm tay vào nó.
Rồi tiếng cầu xin tương tự cũng còn ghi trong một bài kinh khác cụ thể
hơn, đọc cùng ngày, và ở đó hiển nhiên là nói về Madelen ở đó nàng sám
hối một cách cực kỳ cụ thể về quá khứ, về việc đêm đêm bóng tối lại khêu
gợi các ham muốn dai dẳng trước đây của xác thịt nàng. "Vì đêm đen làm
bùng cháy dục vọng tội lỗi của con, nên khi bóng tối buông là con lại muốn
phạm tội". Nàng xin Chúa chấp nhận các giọt nước mắt ăn năn của nàng và
cúi xuống nghe tiếng lòng nàng thở than, để nàng có thể dùng mái tóc lau
hai bàn chân thanh khiết của Người, mái tóc mà Eva đã lánh vào đó khi
khiếp sợ và tủi hổ trên Thiên Đường. "Thầy cho con dùng dầu thơm rửa
chân Thầy và dùng tóc lau hai bàn chân thanh khiết của Thầy, như Eva giữa
ban ngày bị váng tai và kinh sợ trên thiên đường đã xoã tóc che thân. Và
đột nhiên, sau mấy câu nói đến mái tóc ấy, bỗng bật ra tiếng thốt: "Ai có
thể dò được muôn vàn tội lỗi của con, dò tới đáy sâu số phận của Người?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.