BACH DA HANH - Trang 145

đoán lầm thì không phải ngượng mặt à? Nên tớ giả bộ như không có
chuyện gì, cứ xem truyện tranh của tớ thôi.”

Xem ra, cũng không phải cậu ta không hề để mắt đến

Tomohiko.

“Tớ cũng thế.” Tomohiko nói.

“Sớm biết vậy thì đã nói với các cậu là có hai người rồi,”

Kirihara ngồi xuống đối diện với Murashita, hướng về phía quầy bar
gọi, “Ông chủ, cho cháu một Brazil.”

Ông chủ lặng lẽ gật đầu. Tomohiko nghĩ, xem chừng Kirihara

là khách quen của quán này. Tomohiko bưng cốc cà phê chuyển
sang bàn bốn người, ngồi xuống bên cạnh Murashita như Kirihara ra
hiệu. Kirihara hơi nhướng mắt lên nhìn hai người đối diện, ngón trỏ
bàn tay phải gõ lên mặt bàn. Ánh mắt như đang cân đong đo đếm ấy
khiến Tomohiko thấy hơi bực mình.

“Hai người các cậu không ăn tỏi đấy chứ?” Kirihara hỏi.

“Tỏi?” Tomohiko nhíu mày, “Không ăn, nhưng sao lại hỏi

thế?”

“Ờ, nhiều lý do lắm, không ăn thì tốt. Còn Murashita thì sao?”

“Chắc khoảng bốn hôm trước có ăn há cảo.”

“Cậu ghé mặt lại đây một chút.”

“Như thế này á?” Murashita vươn người ghé mặt lại gần

Kirihara.

“Thở một hơi đi.” Kirihara nói.

Sau khi Murashita gượng gạo thở ra một hơi, Kirihara ra lệnh,

“Thở mạnh hơn tý nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.