BACH DA HANH - Trang 249

“Khu nhà em ở hồi trước, chính là do văn phòng Bất động sản

Tagawa ở quận Ikuno quản lý. Em từng ở khu Oe của quận Ikuno.”

“Ừ.” Masaharu tránh ánh mắt cô, vươn tay ra cầm cốc trà lên.

“Chuyện mẹ em qua đời, thầy biết rồi phải không ạ? Ý em là

mẹ đẻ của em ấy.” Giọng cô rất bình tĩnh, song nghe có vẻ hơi thấp
hơn mọi khi.

“Không biết.” Anh ta cầm cốc trà lắc đầu.

Nghe vậy, Yukiho liền nhoẻn miệng cười. “Thầy giáo, thầy

đúng là không biết diễn kịch.”

“Ơ...”

“Em biết, lần trước em về muộn, thầy và mẹ em nói chuyện rất

lâu, không phải thế ạ? Chắc là khi ấy thầy nghe kể rồi đúng không
ạ?”

“À, ờ, nghe một chút chút.” Anh ta đặt cốc trà xuống, gãi gãi

đầu.

Lần này đến lượt Yukiho cầm cốc trà lên. Cô uống hai ba ngụm

hồng trà, rồi thở dài một tiếng. “Ngày 22 tháng Năm,” cô nói, “là
ngày mẹ em mất, cả đời này em cũng không thể nào quên được.”

Masaharu lặng lẽ gật đầu. Anh ta cũng chỉ biết gật đầu.

“Hôm ấy trời se lạnh, em mặc cái áo len cài khuy mẹ đan cho

đi học. Cái áo ấy đến giờ em vẫn giữ.” Ánh mắt cô hướng về phía
chiếc tủ năm ngăn, có lẽ bên trong cất giữ món đồ chứa đựng kỷ
niệm đau buồn đó.

“Chắc em sốc lắm?” Masaharu nói. Anh ta cho rằng nên nói vài

lời gì đó, nhưng vừa thốt ra khỏi miệng, anh ta đã hối hận, lẽ ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.