BACH DA HANH - Trang 323

Tomohiko hỏi, nhưng người đàn ông kia chẳng nói một lời, cứ

thế chen vào. Tomohiko bị bờ vai rộng của gã đẩy sang một bên.
Dường như trên quần áo gã thoang thoảng mùi quýt. Sau gã cao lớn,
gã trẻ tuổi mặc vest xanh lục cũng bước vào, cạnh lông mày bên phải
của người này có một vết sẹo. Kirihara vẫn ngồi trên ghế, ngẩng đầu
nhìn hai kẻ lạ mặt.

“Các người là ai?”

Gã cao lớn vẫn không trả lời. Gã tự tiện đi cả giày vào, đưa mắt

nhìn khắp phòng, sau đó kéo chiếc ghế Tomohiko vừa ngồi lúc nãy
ngồi xuống.

“Namie đâu?” Gã hỏi Kirihara. Trong mắt gã cao lớn bắn ra

những ánh nhìn lạnh lẽo, mái tóc đen chải hất ngược ra phía sau,
dính sát vào da đầu.

“Không biết.” Kirihara nghiêng nghiêng đầu, “Xin hỏi ông là

ai?”

“Namie ở đâu?”

“Tôi không biết. Ông tìm chị ấy có việc gì?”

Gã cao to vẫn phớt lờ câu hỏi của Kirihara, quay sang phía

người trẻ tuổi mặc đồ Tây đưa mắt ra hiệu. Gã trẻ tuổi kia cũng đi cả
giày vào phòng bên trong. Ánh mắt gã cao to dời đến bộ máy tính
đặt trên bàn làm việc, gã hất cằm, nhìn chằm chăm vào màn hình.

“Đây là thứ gì?” Gã hỏi.

“Hệ thống xử lý văn bản tiếng Nhật.” Kirihara trả lời.

“Hừ,” gã đàn ông có vẻ cụt hứng, lại đảo mắt nhìn quanh

trong phòng, “công việc này kiếm được tiền không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.