BACH DA HANH - Trang 410

Vẻ do dự lộ ra trong ánh mắt ông bố chăm chú nhìn cậu con

trai, nhưng rốt cuộc không đấu nổi ánh mắt khẩn cầu của cậu bé,
ông ta đành bảo Tomohiko, “Vậy thì bán cho tôi cái 88 kia được rồi.”

“Cảm ơn, ông muốn tự mang về ạ?”

“Ừm, tôi lái xe đến, chắc là tự mang về được.”

“Vâng, tôi lập tức lấy ra ngay, xin ông đợi cho một lát.”

Tomohiko giao việc làm thủ tục thanh toán cho Nakajima Hiroe xử
lý, rồi ra khỏi cửa hàng. Gọi là cửa hàng, thực ra chỉ là một căn hộ
cải tạo lại thành văn phòng. Nếu không phải trên cửa có dán hàng
chữ “Cửa hàng máy tính cá nhân MUGEN”, sợ rằng cũng chẳng thể
nhận ra đây là đâu. Nhà kho của họ là căn hộ ngay bên cạnh.

Căn hộ dùng làm nhà kho này có bày bàn làm việc và bàn ghế

đơn giản để tiếp khách. Tomohiko vừa bước vào, hai người đàn ông
đang ngồi đối diện nhau trong phòng gần như cùng lúc nhìn về phía
anh ta, một người là Kirihara, người còn lại họ Kinjo.

“Bán được cái 88 rồi.” Tomohiko vừa nói vừa đưa hóa đơn cho

Kirihara xem, “Tính cả màn hình với máy in 169.800 yên.”

“Vậy là bán hết số máy series 88 rồi, cảm ơn trời đất, cuối cùng

cũng giải quyết được đống phiền phức.” Một bên má Kirihara hiện
lên nụ cười. “Tiếp sau đây là thời đại của series 98 rồi.”

“Không sai chút nào.”

Trong căn hộ, các hộp giấy đựng máy tính cá nhân và máy móc

liên quan xếp chồng lên nhau cao dến trần nhà. Tomohiko đi đi lại
lại giữa đống thùng cao ngất, xem ký hiệu in trên hộp giấy.

“Cậu làm ăn cũng ổn thật đấy, bao lâu mới có một khách hàng

chịu bỏ ra hơn trăm nghìn yên.” Kinjo chế giễu. Tomohiko đang ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.