BACH DA HANH - Trang 44

Đương nhiên, đây không phải là chuyện gì xấu. Sasagaki điều chỉnh
giọng vừa đủ để cô bé sau cánh cửa nghe thấy, nhưng cũng không
vang quá để hàng xóm hóng được. “Bác là cảnh sát, có chút việc
muốn hỏi thăm mẹ cháu.”

Cô bé im lặng, Sasagaki giải thích động thái đó là do cô bé

không biết phải làm sao. Nghe tiếng đoán tuổi cô bé này nếu không
phải học sinh cấp I thì cũng là cấp II. Trẻ con tuổi này nghe thấy có
cảnh sát đến nhà, dĩ nhiên sẽ cảm thấy căng thẳng. Tiếng mở khóa
lách cách vang lên, cửa hé ra, nhưng vẫn mắc dây xích chống trộm.
Sau khe cửa rộng khoảng mười xen ti mét lộ ra gương mặt một bé
gái có đôi mắt to, làn da trắng mịn màng như đồ sứ.

“Mẹ cháu vẫn chưa về.” Giọng cô bé hết sức kiên định.

“Đi mua đồ à?”

“Không ạ, mẹ cháu đi làm.”

“Bình thường khoảng mấy giờ mẹ cháu về?” Sasagaki nhìn

đồng hồ, hơn năm giờ.

“Chắc là sắp rồi ạ.”

“Ừm vậy bác đợi ở đây một lát nhé.”

Nghe Sasagaki nói vậy, cô bé khẽ gật gật đầu, rồi đóng cửa lại.

Sasagaki đưa tay lấy bao thuốc lá để bên trong túi ngầm của áo
khoác ngoài, thấp giọng nói với Koga, “Một đứa trẻ chững chạc
nhỉ!”

“Vâng.” Koga trả lời, “Với lại...”

Viên cảnh sát trẻ mới nói được một nửa, cánh cửa lại mở ra.

Lần này sợi xích chống trộm đã được gỡ xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.