BACH DA HANH - Trang 444

“Chuyện vừa rồi để lần sau nói tiếp nhé.” Ông ta nói với

Tomohiko

Không lâu sau khi hai người đi khỏi, Hiroe quay lại, nói là thấy

Kirihara và Matsuura bên dưới. Kirihara cứ đứng ở lề đường cho tới
khi chiếc tắc xi chở Matsuura chạy đi.

“Tại sao Kirihara lại kính trọng loại người ấy? Dù hồi trước

ông ta từng giúp đỡ, chẳng qua cũng chỉ là tiếp tục làm việc ở nhà
anh ấy sau khi bố anh ấy qua đời mà thôi.”

Hiroe lắc đầu, tựa hồ không thể nào hiểu nổi.

Tomohiko cũng có cảm giác ấy. Nghe chuyện khi nãy, anh ta

lại càng thêm khó hiểu. Nếu giữa Matsuura và mẹ của Kirihara có gì
đó thì một người tinh ý như Kirihara, không thể nào không phát
hiện ra. Nếu đã phát hiện ra, thực khó mà tin được anh ta lại đối xử
với Matsuura với thái độ như hiện tại.

Lẽ nào giữa Matsuura và mẹ của Kirihara không có gì? Chẳng

mấy chốc, Tomohiko lại thấy mơ hồ về điều mình vừa chắc chắn.

“Anh Kirihara lâu thật đấy,” Hiroe ngồi trước bàn làm việc

ngẩng đầu lên nói, “không biết đang làm gì vậy nhỉ?”

“Đúng thật.” Kể cả có tiễn Matsuura ra bắt tắc xi, thì cũng phải

trở lại từ lâu rồi.

Tomohiko hơi lo lắng, bèn đi ra ngoài, đang chuẩn bị xuống

cầu thang thì khựng lại. Kirihara đang đứng ở chỗ chiếu nghỉ giữa
tầng một và tầng hai. Tomohiko ở tầng hai vừa khéo cúi xuống nhìn
thấy bóng lưng anh ta.

Chỗ chiếu nghỉ cầu thang có một cửa sổ nhìn ra bên ngoài. Đã

gần sáu giờ, đèn xe trên đường lần lượt chiếu lên người anh ta tựa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.