BACH DA HANH - Trang 471

Đúng như anh ta nghĩ, cô là một người vợ hoàn hảo, làm gì

cũng sạch sẽ gọn gàng, hoàn toàn không thể chê trách. Đặc biệt tài
nấu nướng tuyệt vời của cô làm anh ta cảm động ngất ngây, dù là
món Pháp, món Ý hay món Nhật, món nào của cô ấy cũng có thể
sánh với đầu bếp chuyên nghiệp.

“Tôi rất không muốn thừa nhận, nhưng cậu quả thực là người

đàn ông may mắn nhất thế kỷ này đấy. Cưới được một cô vợ xinh
đẹp như vậy đã phải rất hài lòng rồi, không ngờ cô nàng lại còn nấu
ăn ngon như thế chứ! Cứ nghĩ đến việc tôi với cậu cùng sống trong
một thế giới, thực sự rất khó để không ghét bỏ chính bản thân mình
đấy.” Người nói những lời này là một trong đám bạn bè đến ăn
uống sau khi họ kết hôn. Những người khác cũng đồng tình, hùa
thêm một đống những lời ghen tị.

Dĩ nhiên, Makoto cũng khen ngợi tài nấu nướng của cô. Hồi

mới cưới, hầu như ngày nào anh ta cũng khen cô.

“Hồi trước mẹ thường dẫn em đi các nhà hàng hạng nhất mà

người ta khen ngợi, bà nói, thời trẻ không được thưởng thức món
ngon thì không thể bồi dưỡng nên vị giác thực sự được. Bà còn bảo,
một số người đến những nhà hàng đắt đỏ mà chẳng ngon chút nào,
chính là minh chứng cho việc hồi nhỏ không được nếm qua món
ngon. Nhờ vậy, nên em cũng khá tự tin với khẩu vị của mình. Có
điều, có thể khiến anh ăn vui vẻ như thế, em thật sự rất sung
sướng.”

Trước lời khen ngợi của Makoto, Yukiho vui vẻ trả lời như vậy.

Bộ dạng hơi thẹn thùng ấy của cô làm anh ta dấy lên cảm giác muốn
vĩnh viễn ôm chặt lấy cô không rời.

Thế nhưng, cuộc sống bữa nào cũng được thưởng thức món ăn

do cô làm chỉ kéo dài trong hai tháng. Nguyên nhân là câu nói này
của cô, “Anh à, em có thể mua cổ phiếu không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.