BACH DA HANH - Trang 677

cười đắc ý, anh ta nhìn thẳng vào Kazunari. “Không phải vậy à?”

Kazunari thở dài. Anh ta muốn nói: thế ai đã bảo lúc chỉ có hai

người đừng gọi là ủy viên hội đồng quản trị ấy nhỉ.

Trở về chỗ ngồi, Kazunari liền cầm ống nghe điện thoại lên, tay

kia mở ngăn kéo bàn làm việc lấy quyển sổ ghi chép ra, lật đến trang
ghi số điện thoại đầu tiên, tìm kiếm tên Imaeda.

Anh ta vừa nhìn số vừa bấm nút, kê ống nghe vào tai đợi.

Chuông đổ một tiếng, hai tiếng. Các ngón bàn tay phải gõ lên bàn
làm việc lách cách.

Chuông đổ sáu tiếng, điện thoại đã thông, nhưng Kazunari biết

là không có người nghe máy, vì điện thoại của Imaeda đặt chế độ
sau khi chuông đổ sáu tiếng sẽ khởi động chức năng trả lời tự động.

Quả nhiên, tiếp sau đấy, âm thanh vang lên trong ống nghe

không phải giọng trầm của Imaeda, mà là âm thanh của máy tính,
tựa như một giọng nữ bị nghẹt mũi, “Hiện tôi đang ra ngoài, xin hãy
để lại tên họ, số điện thoại và việc cần liên hệ sau tiếng bíp.”
Kazunari gác máy trước khi nghe thấy tín hiệu.

Anh ta không kìm được tiếng tặc lưỡi. Âm thanh có lẽ không

nhỏ, làm nữ đồng nghiệp ngồi ngay phía trước anh ta hơi giật mình.

Chuyện quái gì vậy. Anh ta nghĩ.

Lần cuối cùng gặp mặt Imaeda Naomi là giữa tháng Tám, giờ

đã hơn một tháng trôi qua mà anh ta vẫn bặt vô âm tín. Kazunari gọi
điện tới mấy lần, lần nào cũng chuyển sang chế độ trả lời tự động.
Kazunari đã hai lần để lại lời nhắn yêu cầu Imaeda liên lạc với mình,
nhưng đến nay vẫn chưa có điện thoại trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.