BACH DA HANH - Trang 749

Thế này đúng là tìm xương trong trứng, thậm chí có thể nói là

suy đoán lung tung. Nhưng Kazunari không tài nào gạt nổi suy nghĩ
này ra khỏi đầu, vì anh ta không quên được cái tên viên cảnh sát
Sasagaki đã nói với mình...

Kirihara Ryoji.

Hamamoto Natsumi nói, nửa đêm nghe thấy trong phòng

Yukiho có tiếng vọng ra. Cô nói chắc hẳn là Yukiho đang khóc,
nhưng có đúng vậy không? Phải chăng là cô ta đang liên lạc với “thủ
phạm thực hiện”?

Kazunari cầm cốc cà phê, nhìn Yukiho. Cô ta đang tiếp một cặp

vợ chồng đã bước vào tuổi lão niên. Mỗi khi bà vợ mở miệng, cô liền
gật đầu như thể đồng cảm lắm.

Sau mười giờ tối, đã không còn bóng dáng của khách viếng

nữa. Đại đa số người quen đều chuẩn bị tham gia tang lễ vào ngày
mai.

Yukiho bảo hai nhân viên quay về khách sạn.

“Còn giám đốc thì sao ạ?” Hamamoto Natsumi hỏi.

“Đêm nay tôi ở đây, túc trục bên linh cữu là vậy mà.”

Đúng là ngay cạnh hội trường cũng có cả phòng cho gia quyến

qua đêm.

“Chị ở một mình có ổn không ạ?”

“Ổn. Hai cô vất vả rồi.”

“Giám đốc vất vả quá.” Nói đoạn, hai người liền ra về.

Chỉ còn hai người họ, Kazunari cảm thấy không khí dường

như đặc sệt lại. Anh ta nhìn đồng hồ, chuẩn bị cáo từ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.