BACH DA HANH - Trang 804

Không thể nào. Đã mở cửa bên ngoài rồi, làm sao có thể đặt

chướng ngại vật ở phía sau cánh cửa được nữa? Vậy thì, lời kể của
cậu bé nên giải thích thế nào đây?

Sasagaki lập tức tiến hành xác nhận. Phần “người thẩm vấn”

trong bản báo cáo được điền tên Kosaka ở đồn cảnh sát Tây Fuse.

Kosaka vẫn còn nhớ như in chuyện này, nhưng giải thích cũng

không được rõ lắm.

“À, chuyện ấy ạ, đúng là hơi mơ hồ.” Kosaka chau mày nói.

“Nó nhớ không rõ lắm, lúc nó toan mở cửa, có rất nhiều thứ chắn
dưới chân, nhưng nó không xác định được là cửa hoàn toàn không
thể mở ra, hay có thể hé đủ để người chui lọt. Cũng khó trách, lúc đó
nó hẳn là kinh hoàng lắm.

“Hung thủ đã có thể đi qua được, nên cửa ít nhất cũng phải mở

đủ để người qua lọt chứ nhỉ.” Kosaka bổ sung thêm.

Sasagaki cũng tìm bản báo cáo giám định hiện trường ra xem,

tiếc rằng tương quan vị trí giữa cửa và “phế thải, gạch vụn” lại
không được ghi chép tỉ mỉ. Nguyên nhân là do Kikuchi Michihiro đã
di chuyển những thứ ấy, làm mất dấu vết.

Vậy là, Sasagaki từ bỏ hướng điều tra này. Vì ông cũng như

Kosaka, tin rằng hung thủ có thể đã thoát ra từ cánh cửa ấy. Mà
ngoài ông ra, không có nhân viên điều tra nào băn khoăn về chuyện
này.

Khoảng một năm sau Sasagaki mới nhớ ra điểm nghi vấn nhỏ

này, chính là lúc cái chết của Nishimoto Fumiyo khiến ông hướng sự
nghi ngờ sang Yukiho. Sasagaki nghĩ thế này: giả sử bên trong cánh
cửa có đặt chướng ngại vật, vậy thì, mức độ có thể hé ra của cánh
cửa sẽ trở thành điều kiện hạn chế, từ đó có thể lọc ra các nghi can.
Lúc đó, trong đầu ông nghĩ đến Yukiho. Ông cho rằng, nếu là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.