BẠCH MÃ HOÀNG TỬ, CHÀNG Ở ĐÂU? - Trang 166

TTTB: tớ đã quên.

Lại nữa rồi.

Lại một cú điện thoại nữa lúc 7h tối nay để khẳng định với tôi là anh ấy

sẽ đến đó để ăn tối.

Lại một tối nữa ngồi trơ ra nhìn kim đồng hồ quay.

Không có chuyện hoảng sợ tưởng tượng ra cảnh tai nạn ô tô đâu. Tôi biết

là anh ấy ổn.

23h, tôi phát điên phát rồ lên.

Anh ấy nghĩ cái quái gì chứ, rằng anh ấy đang ở trọ khách sạn à?

Tôi phải khóa cửa hai lần rồi để chìa khóa vào trong để anh ấy không thể

về nhà mới được.

Tôi tự hỏi anh ấy sẽ phản ứng thế nào... Lại đi ư?... Nhưng đi đâu?

Không phải nhà bố mẹ anh ấy, như thế thì thật xấu hổ, hay đến khách sạn?
Không, thế thì quá kịch, anh ấy sẽ tìm cách xử lý thôi. Anh ấy sẽ gọi điện
cho tôi bằng máy di động, tôi sẽ làm cho anh ấy tin là tôi từ chối mở cửa.
Anh ấy sẽ suy sụp... Rồi tôi sẽ nói với anh ấy những gì tôi nghĩ về thái độ
của anh ấy, khi nào anh ấy hiểu thì tôi sẽ mở cửa.

Giờ thì đi đọc Jane Eyre thôi nào.

23h30, tiếng chìa khóa lách cách trong ổ! Ổ khóa kẹt cứng. Nào, đừng có

cố làm gì, anh không thể mở được đâu, hãy gọi em rồi xin lỗi một cách khô
khan đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.