BẠCH MÃ HOÀNG TỬ, CHÀNG Ở ĐÂU? - Trang 204

Tôi không thể ngăn mình phỏng đoán về Vincent và tôi khi ở vào vị trí

của họ trong vài năm tới và viễn cảnh ấy chẳng làm hài lòng tôi gì cả, mà
chán nản thì đúng hơn. Tôi tưởng tượng ra chúng tôi, thỏa mãn với cuộc
sống bé nhỏ tốt đẹp của mình, từ người thuê nhà trở thành chủ nhà. Dĩ nhiên
không phải ngay tức khắc, vì Vincent muốn đợi thêm chút nữa để “thanh
thản gánh nợ”.

“Thư thái làm sao”, bác Elena vừa thì thầm vừa ngả lưng lên ghế bành.

Tôi cố gây tiếng động bằng đống dao dĩa, mọi thứ đều ngon lành nên

chẳng việc gì phải để bầu không khí êm như ru kia làm cho uể oải cả.

Khi nào về tôi sẽ gọi cho Justine.

Tôi chỉ có một mình. Tôi tự do. Tôi hạnh phúc.

- Cháu không trang điểm à?

- Cháu chỉ trang điểm những dịp quan trọng thôi ạ.

- Chính cháu phải biến mỗi ngày của mình thành một dịp quan trọng chứ.

Bác Elena thật tuyệt, bác là quý bà của một thời kỳ khác và tôi ngưỡng

mộ bác lắm, tôi tự nhủ mình sẽ chẳng bao giờ giống bác được.

Tôi quan sát bác với vẻ ngưỡng mộ và sự hiếu kỳ thực sự; những quý bà

lịch thiệp đích thực ngày càng trở nên hiếm hoi, kể cả ở Manhattan. Ngày
nào bác cũng cẩn thận chải chuốt mái tóc đen cho tới khi chúng hòa hợp
tuyệt đối với gương mặt Đức Mẹ Đồng trinh của mình. Nhìn bác đưa từng
sợi tóc vào nếp, tôi lại nhớ hồi còn nhỏ, tôi hay trêu bác: “Nếu bác muốn đi
xe máy thì bác không cần phải đội mũ bảo hiểm đâu vì tóc của bác đã làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.