BẠCH MÃ HOÀNG TỬ, CHÀNG Ở ĐÂU? - Trang 222

của bác tôi ngập trong nước.

Bác Elena khiếp hãi rụng rời nhưng lại không mó tay vào bất cứ thứ gì:

“Cũng giống như sau một vụ giết người ấy, ta không nên dịch chuyển thứ gì
cho đến khi các chuyên gia tới.” Dù sao tôi vẫn đẩy cái giường giờ đã biến
thành giường nước của mình ra và đi pha cà phê trong khi người quản lý và
nhân viên sửa đường ống nước của tòa nhà đến.

Lúc họ đi rồi, đến lượt ông Jerry hàng xóm bấm chuông cửa. Vừa vào tới

nơi ông đã đi xem ngay mức độ thiệt hại rồi ra phòng khách ngồi với chúng
tôi để bình luận nọ kia. Nhưng vì ông không uống cà phê cũng không ăn
kẹo sô cô la nên chứng máy cơ của ông lại tăng thêm lúc ông nhìn các vật
cấm, và hàm ông lập cập tới nỗi chúng tôi khó mà hiểu nổi ông nói gì. May
là ông không ngồi chơi lâu.

Bác Elena gọi cho con gái bác, chị ấy đề nghị tôi sang nhà chị ấy ở tạm.

- Carla có lý, tốt hơn hết là cháu sang nhà nó trong khi chờ căn phòng

khô ráo trở lại còn bác thì đi mua một cái giường khác.

Tôi rất quý Carla mà chúng tôi thì vẫn chưa gặp được nhau. Chị ấy lúc

nào cũng bận rộn với công việc bác sĩ tâm lý và hai đứa con trai bốn và sáu
tuổi.

Tôi gọi cho Vincent, rồi gọi cho Justine để đưa họ số điện thoại mới của

tôi.

- Cậu có chắc là cậu không muốn ngủ nhà tớ không? Justine hỏi.

- Chắc, tớ sợ Carla tự ái nếu tớ từ chối, vả lại tớ cũng muốn ở bên chị ấy

ít lâu; cậu biết đấy, bọn tớ ít có dịp gặp nhau lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.