BẠCH MÃ HOÀNG TỬ, CHÀNG Ở ĐÂU? - Trang 58

hiểu rằng bóng tối ấy đơn thuần chỉ là tai nạn giữa chừng, và sự đơn điệu
tiếp tục phát huy.

Hai giờ sau, chúng tôi đến chết vì buồn ngủ và hoàn toàn suy sụp tinh

thần; ông già nói lời ăn năn và ra đi thanh thản; dù sao cũng thật đúng lúc vì
tôi đói lắm rồi.

Không thể ra về mà chưa ôm hôn Sylvia.

Tôi ngập ngừng nói với cô vài lời vô nghĩa mà tôi đã thay đổi đôi chút

cho hợp hoàn cảnh (“Đọc kịch bản ấy chắc hẳn thú vị lắm”), sau đó tôi
nhường lời cho Julien.

Đúng là đồ đểu giả, suốt buổi diễn, cậu xem đồng hồ phải tới hơn mười

lăm lần, vậy mà cậu vẫn thốt ra được cả đống lời khen. “Tuyệt vời, tớ thích
lắm, thực sự là một vở kịch rất hay...” Tôi sửng sốt quá đỗi! Sylvia phải ở
lại nói chuyện với đạo diễn, nhưng cô hỏi chúng tôi định ăn tối ở đâu phòng
trường hợp cô có thể đến chỗ chúng tôi.

Khi còn hai người với nhau, tôi gọi Julien là đồ xảo trá và đạo đức giả,

cậu chống chế rằng cậu chỉ đơn giản là tỏ ra lịch sự mà thôi và chúng tôi đi
đến nhà hàng. Hai mươi phút sau, nằm ngoài những gì chúng tôi mong đợi,
Sylvia xuất hiện. Vẻ phấn khích tột độ, cô cho chúng tôi hay là một kênh
truyền hình cáp đã ghi hình vở kịch.

Tôi hân hoan trả lời:

“Cậu nhớ báo cho Julien ngày chiếu nhé vì cậu ấy thích vở kịch lắm nên

sẽ xem lại đấy.”

Tôi cứ ngỡ mình khiến cậu ấy bối rối, nhưng cậu ấy lại kéo áo vest lên và

đáp lời không chút đắn đo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.