BẠCH NHẬT HUYÊN TIÊU - Trang 167

Chương 27: Em Thích Anh.

Q

uay đầu lại nhìn, thời gian đã trôi đi hai mươi năm, rất khó để tìm thấy một
ký ức nào không liên quan đến anh.

Bạch Nhật Huyên chống cằm. Vừa mới bắt đầu, cô vẫn cảm thấy chán chết
được, ngó ngó chung quanh. Dần dần, ánh mắt tự do mới bắt đầu dừng lại
trên người Bạch Nhật Tiêu. Cô ngây ngốc nhìn biểu tình nghiêm cẩn lật
xem văn kiện của anh. Khuôn mặt anh bây giờ, không còn vẻ lạnh lùng như
bình thường nữa, lại tản ra khí chất của người đàn ông trưởng thành, còn rất
đẹp trai. Mặc kệ là trong công việc hay là trong cuộc sống, anh đều gần như
là một người đàn ông hoàn mỹ không chút sứt mẻ nào. Thế nhưng ở
phương diện tình cảm, lại cứng đầu trao tình yêu cho cô, lại không tự tin
đối với cô nữa. Nếu anh yêu Chung Thi Âm, tình cảm của anh sẽ không còn
là chỗ trống như bây giờ. Chung Thi Âm yêu anh, hiểu được anh, bao dung
cho anh, sẽ không để anh phải thống khổ. Sẽ luôn bên cạnh cùng bảo vệ,
không cần anh cưng chiều, chỉ cần một ánh mắt của Bạch Nhật Tiêu thôi sẽ
cho chị ấy dũng khí để yêu, nhưng ánh mắt của anh, lại không dư thừa mà
nhìn đến Chung Thi Âm.

Cô cũng là một người đã trưởng thành, cũng có thể phân biệt rõ ràng tình
yêu cùng tình thân. Nếu thực sự xem anh là anh trai, mỗi lúc nhìn anh,
trong lòng sẽ không có cảm giác muốn bước tới ôm chặt. Những năm anh
rời đi, cô đã dần dần hiểu được, khi anh vẫn là anh trai của mình, mình cũng
đã giao chính bản thân cho anh. Nếu không thì làm sao có khả năng, nhiều
năm như vậy, Bạch Nhật Huyên cô can tâm tình nguyện mà chỉ nhìn một
người con trai là anh?! Chỉ là cô không dám thừa nhận tình cảm thích này
đối với anh, bởi vì, An Như Nguyệt đối với cô tốt lắm. Rõ ràng không phải
là con gái ruột, nhưng vẫn luôn che chở đầy đủ, dốc lòng chăm sóc. Cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.