BẠCH NHẬT HUYÊN TIÊU - Trang 202

quanh cô. Anh không dám quay đầu, bởi vì sợ ánh mắt của người con gái
đó. Cánh cửa phòng vang lên âm thanh dữ dội. Âm thanh này thật lớn, so
với âm thanh tan nát cõi lòng trong anh, càng vang, càng chói tai hơn.

Xe của Bạch Nhật Tiêu, giữa màn đêm rời khỏi biệt thự như bão táp. Tựa
như một đêm kia cô lựa chọn rời đi, mọi thứ đã quá xa rồi.

Khi An Như Nguyệt cũng những người làm đuổi tới phòng, chỉ còn Bạch
Nhật Huyên ngồi dưới đất, khóc khàn cả giọng.

Nếu một giây trước đó cô còn do dự mà buông anh ra, thì một giây này,
lòng của cô đã không muốn rời khỏi anh nữa. Cô đã từng nghĩ đến, Bạch
Nhật Tiêu có lẽ sẽ ở cùng một chỗ với Chung Thi Âm. Cô nghĩ đến, Bạch
Nhật Tiêu có lẽ không yêu cô như vậy. Cô nghĩ đến, mình có lẽ nên nhận
người An Như Nguyệt đã sắp xếp. Nhưng lúc anh đá cửa mà đi, âm thanh
đó, hòa với âm thanh nát vỡ trong lòng cô, thì lòng đã đau đớn đến thế.

Bạch Nhật Huyên cô không phải là người có đủ cảm giác an toàn. Rất nhiều
chuyện nếu anh không nói, cô vĩnh viễn cũng không thể nào biết. Tựa như
việc anh yêu cô, tựa như việc anh lại yêu cô đến như vậy, tựa như việc cô là
cả thế giới của anh. Chính là vì sự tự ti quấy phá, cô đã từng nghĩ đến
chuyện tình cảm lưu luyến của cả hai không phải là kết quả tốt nhất. Một
ngày nào đó, cô tìm được một người con trai thích hợp hơn, anh cũng tìm
được một cô gái thích hợp hơn. Nhưng là khi đối mặt với tình yêu của anh,
cô không chịu nổi một chút đả kích.

Bạch Nhật Huyên không dám đuổi theo. Cô sự sự lạnh lùng của anh, sợ sự
phẫn nộ của anh.

Tâm tình bi thương, lại do hơi lạnh đầu mùa xuân, không có sự bảo vệ của
Bạch Nhật Tiêu, cuối cùng cô cũng lâm vào thống khổ. Sốt cao ba mươi
chín độ, không có sự khuyên nhủ cùng dỗ dành, cô vẫn chìm vào giấc ngủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.