BẠCH NHẬT HUYÊN TIÊU - Trang 225

Chương 36: Người Yêu.

M

ặc kệ tương lai phải đối mặt với bao chông gai, vòng ôm của Bạch Nhật
Tiêu sẽ giúp cô chắn gió che mưa. Bạch Nhật Huyên cô không cầu mong gì
hơn nữa.

Cô ngồi trong phòng nghỉ chờ anh. Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy một
mặt khác, không lãnh đạm không dịu dàng của Bạch Nhật Tiêu. Sự quyến
đoán cùng khí phách kia khiến phóng viên á khẩu không trả lời được. Đôi
lúc sẽ có một hai vấn đề sắc bén được đưa ra, nhưng anh vẫn thong thả trả
lời. Sự mạnh mẽ áp chế mọi thứ, ‘anh ngạo trác tuyệt’, ‘hào quang vạn
trượng’, cô đều đã xem đủ rồi. Cô cùng với anh hơi hai mươi năm, ngoại
trừ đối với cô dịu dàng, thì với người khác anh đều lãnh đạm như thế, mãi
rồi cô rốt cuộc cũng không quan tâm đến chuyện anh hai mặt gì hay không
nữa. Ngồi trong phòng nghỉ, lương tâm của cô bây giờ mới tỉnh ngộ. Kỳ
thực nhiều năm rồi, cho tới tận bây giờ cô chưa từng biết rõ về anh, chỉ biết
làm nũng với anh, nổi giận với anh, chờ anh yêu thương mà thôi.

Bạch Nhật Tiêu đương nghĩ đến cô công chúa nhỏ của mình trong phòng
nghỉ nhất định sẽ khẩn trương, bàng hoàng các thứ, nên vừa rời khỏi hội
trường anh ngay lập tức tìm cô, muốn an ủi cô một chút. Ai ngờ vừa mới
mở cửa phòng ra, thì nụ cười ngọt ngào của cô đã chạm thẳng vào tim anh.
Một câu ca ngợi của Bạch Nhật Huyên dễ dàng khiến cả người Bạch Nhật
Tiêu lâng lâng.

“Thế nào rồi?” Anh vẫn chưa quen cô nhiệt tình như vậy với mình. Tuy
rằng rất vui mừng, nhưng là anh vẫn còn chút lo lắng. Đây có phải là dấu
hiệu gì đó, cô có thể hay không sẽ quyết định làm điều gì khiến mình sống
không bằng chết, mà trước đó là trấn an mình trước?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.