BẠCH NHẬT HUYÊN TIÊU - Trang 242

Chương 39: Chưa Từng Muộn.

L

úc em mười tuổi, từ trong bụi hoa hồng chui ra cười với anh.”

Vào tháng ba, cả hai người đến phía bắc đảo Kyushu. Trên đảo Kyushi, anh
đảo nở khắp nùi đồi rực rỡ, trong không khí cũng phiêu đãng màu sắc
hương vị của hạnh phúc, vây bọc lấy tình yêu sâu nồng của hai người. Bạch
Nhật Tiêu và Bạch Nhật Huyên ở trong một khách sạn suối nước nóng. Ở
đây cảm giác còn tươi mát đầu mùa xuân, thong thả mà ngâm mình một giờ
trong suối nước nóng đầy khói trắng lững lờ như thể đặt mình trong tiên
cảnh vậy, cảm giác dễ chịu vô cùng.

Trên bầu trời trắng xóa ngẫu nhiên có vài cánh hoa hồng nhạt dừng trên
phiến đá rêu xanh cạnh con đường nhỏ. Nước ấm áp, tỏa hơi mù khắp con
đường mòn, vờn chung quanh như sương mù.

“Chúng ta ở lại Nhật Bản bao lâu vậy anh?” Bạch Nhật Huyên thích ý tựa
vào trước ngực anh. Buổi sáng, lúc ở sân bay, anh đã điều Mạc Thịnh tới
Tokyo trước để chuẩn bị công việc, còn cả hai người ở lại Kyushi. Bởi vì
tháng ba hoa đào ở Tokyo còn chưa nở, nhưng muốn sinh nhật cô được nhìn
anh đào, anh đã lựa chọn đảo Kyushu này.

Bàn tay Bạch Nhật Tiêu ma sát phần đùi nhỏ mềm của cô. Suối nước nóng
thoải mái khiến anh có chúng lâng lâng. “Một tuần, trước tiên ở nơi này
chơi vài ngày, sau đó mang em đi Tokyo.” Anh gạt mái tóc ấm ướt trên lưng
Bạch Nhật Huyên ra, ma sát bả vai cô. Nếu không có suối nước nóng đầy
hơi nước như thế này, anh không biết mình còn chờ mấy trăm năm nữa mới
có thể cùng cô tắm uyên ương đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.