BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 119

Alan bỗng trợn to mắt: qua vai bà hầu phòng anh vừa thấy trong hành

lang một người bé nhỏ mặc chiếc áo vét lạ mắt màu đỏ tươi. Ở New York
anh đã hàng chục lần trông thấy ảnh ông trời con này treo trong các phòng
làm việc nhà Hackett. Arnold đang ở đây! Trong một phản ứng kỳ quặc anh
định đóng sập cửa như thể mình vừa phạm phải một lỗi gì, hoảng sợ khi bất
chợt trông thấy bằng xương bằng thịt vị thần linh tối thượng thuở nào.

— Chốc nữa, - anh bảo bà hầu phòng đang ngớ ra chẳng hiểu chuyện gì

vừa xảy ra.

— Vâng, thưa ông!
Anh khóa trái cửa, đứng tựa vào khung cửa, choáng váng. Điện thoại

reo: Bannister!

***

— Chúng tôi muốn nguồn vốn phong phú hơn, đồng thời mở rộng cánh

cửa công nghiệp làm phim cho các ngành kinh tế khác, Goldman bảo
Hamilton. Bộ phim "Đêm Mặt Trời Chết” là áp phe chắc ăn nhất sau bộ
"Cuốn Theo Chiều Gió". Trong thực tế, khi xuất xưởng nó sẽ nhân lên gấp
mười lần các cổ phần góp vốn làm phim. Gấp mười là nói trong trường hợp
tồi tệ nhất.

Ham Burger gật gù đầy tin tưởng.
— Tôi không thích nhồi nhét đầy đầu những con số ông Hamilton ạ.

Nếu chỉ nhảy qua một mét, tôi không đặt sào ở một mét năm mươi. Thực
ra, các cổ phần ấy có thể được nhân lên một trăm lần!

— Xin phép ông. Thưa, có điện từ Nam Phi cần gặp ông.
— Không thấy người ta đang bận à?
— Vâng, xin lỗi ông, nhưng... - Léon Trotzki lúng búng.
— Xin cứ tự nhiên, - Hamilton chen vào. – ông đừng bận tâm vì tôi.
— Nhà De Beers quấy rầy dữ quá! Nhất định đòi dây máu ăn phần.

Chậm chân rồi, tôi không chịu trách nhiệm!

— Louis, tôi tìm ông khắp nơi! - Cesare gọi. - Đến lượt ta rồi.
Gã giả bộ chợt nhận thấy Ham Burger.
—Ông đừng giận vì tôi cướp mất của ông vị này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.