BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 134

— Này Angelo, anh chàng vừa lên chiếc Rolls trắng kia là ai vậy?
— Một người Mỹ, thưa bà. Tên là Alan Pope. Chắc ông nhà biết. Tôi

vừa nghe nói ông ấy là khách hàng của Burger ở New York.

Emily giật mình, không nói gì nhưng ghi nhớ rất kỹ tin này.

***

Bất đắc dĩ lắm, Norbert phải đồng ý để Alan ngồi cạnh anh ta trên ghế

trước. Ngược lại, anh kiên quyết không chịu rời chiếc mũ lưỡi trai mặc dầu
Alan cố tình nài nỉ.

— Mọi người đều nhẵn mặt tôi. Vô phúc có thằng nào ghen ghét tôi, đi

mách lẻo với giám đốc là tôi bỏ hết phù hiệu trong giờ làm việc là tôi bị
phạm lỗi chuyên môn đấy.

Chiếc Rolls lăn nhẹ trên đường Croisette trong dòng xe cuồn cuộn. Vừa

trông thấy khách sạn Palm Beach tràn đẫm ánh néon thì đột ngột tắc đường.
Alan hỏi:

— Tai nạn chăng?
— Không đâu thưa ông. Tất cả đều đến chỗ ta định đến. Nhưng chỉ có

năm sáu nhân viên giữ xe nên phải xếp hàng chờ.

Alan rất muốn xuống đi bộ nốt mấy mét đường, nhưng chợt nhớ ra rằng

tất cả bộ sậu này đều nằm trong kế hoạch hành động của mình. Và chợt
thấy khiếp đảm khi nhận ra hai hàng rào những kẻ vô công rồi nghề đứng
xem nghi lễ xuống xe. Một nhân viên đến mở cửa mời khách xuống giao
cho anh bồi dẫn đi, một nhân viên giữ xe thứ hai nhảy lên lái xe vụt đi
nhường chỗ cho xe sau. Xe nào cũng căn thật đúng vạch đỗ trước cổng vào.
Chiếc Rolls dừng lại. Alan rụt cổ lao thật nhanh để khỏi bị những cặp mắt
nhìn kia đè nặng lên mình, khỏi phải nghe những lời bàn tán nửa châm
chọc nửa thèm muốn của những người đến xem. Anh không thích để mọi
người chú ý vào mình. Ngay cả khi định vào quán ăn anh cũng ngập ngừng
do dự đôi phen rồi mới vào. Anh gần như chạy qua đại sảnh trung tâm
không nhìn một ai, rẽ trái, đến trước quầy tiếp tân có nhiều nhân viên bận
đồ màu nâu đứng đón.

— Chắc quý ông mới tới đây lần đầu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.