BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 138

***

Mỗi bàn chơi, tất cả các bàn đều bị ba bốn dãy người túm tụm vây kín,

ai cũng cố len vào đặt tiền trong tiếng báo, tiếng kêu khẽ, tiếng thẻ loảng
xoảng, tiếng hồ lì rao. Alan nuốt nước miếng hít một hơi thật dài rồi đi về
phía két bạc, với cảm giác tim bị thắt lại như ba lần vào ngân hàng ở New
York trước kia. Đợi hai người đòi thẻ xong, anh đến giáp mặt người nhân
viên có nước da xanh nhợt.

— Tôi muốn đổi một tấm séc.
— Của ngân hàng nào thưa quý ông?
— Burger, New York.
— Quý ông cho xem qua giấy tờ.
Một lần nữa Alan chìa tấm hộ chiếu ra. Cảm thấy có người đứng bên

phía tay trái, anh quay sang và lập tức bị choáng ngợp vì một làn hương
thơm và một cặp mắt tím. Màu tím kỳ lạ sâu thăm thẳm làm anh không thể
rời mắt đi được.

— Xin quý ông cho xem số séc.
Thiếu phụ có đôi gò má cao, khóe môi nối đều, chiếc mũi xinh xắn thật

thẳng. Bận tấm áo giản dị màu đen cắt rất đẹp, qua cổ áo lờ mờ ẩn hiện đôi
bờ vú. Trên áo cài viên kim cương rất to.

— Thưa quý ông, xin cho xem số ngân phiếu. - Giovanni Ferrero nhắc

lại.

— Xin lỗi - Alan lúng búng cố rời mắt khỏi thiếu phụ. Anh đặt sổ lên

quầy rồi lại dán mắt vào cô gái lạ có vẻ đẹp và dáng điệu thật quyến rũ.
Chắc cô không phải là diễn viên, anh biết không sót cô nào. Tuy nhiên anh
không hiểu nổi tại sao có ngoại hình như vậy cô lại không là diễn viên. Anh
thấy cô có vẻ sốt ruột, tay luôn luôn bóp mạnh chiếc xắc nhỏ màu đen dệt
chỉ bẳng vàng.

— Séc của quí ông trị giá bao nhiêu?
Ngoài cử chỉ vô thức đó toàn thân cô hoàn toàn bất động, mắt nhìn chằm

chằm thẳng phía trước. Không lúc nào tỏ ra nhìn thấy Alan,

— Thưa quý ông!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.