BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 181

Quên khuấy hai tay đang nhớp nháp, anh đưa lên nới bớt cravát. Áo

sơmi nhem nhuốc hết.

— Mạnh nữa vào. Không sợ làm tôi đau!
Bà lớn co rúm người, uốn éo, bấu chặt vào thành giường, cất tiếng rên rỉ

khàn đục không dứt như tiếng thú vật. Đột nhiên Alan thấy từ tận cùng của
xác thịt mỏi dừ vọt lên luồng khí nóng bỏng. Anh lướt tay lên cặp đùi nhầy
nhụa dầu nâu quánh. Bà lớn lật ngửa người, ngồi bật dậy dang rộng hai
chân quặp lấy bụng anh, giằng chai dầu đổ hết vào ngực áo. Alan thấy khắp
người ướt sũng. Bà lớn gục hẳn đầu vào bụng Alan, luồn những ngón tay
run rẩy vào hết mọi chỗ trên người anh...

Alan trừng mắt nhìn thẳng lên mặt trời. Tất cả tối sầm. Anh ngã vật

xuống giường, đầu trống rỗng, thở hổn hển. Giật vội chiếc quần tắm đang
phơi, xỏ chân vào, lột tung bộ quần áo dính đầy dầu trên người, rồi chạy bổ
ra ngoài. Chạy như điên xuống chiếc thang gỗ, men theo sân bóng chuyền,
tận hưởng cảm giác khi chân lún sâu vào cát bỏng. Lao xuống biển như một
trái bom và chìm nghỉm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.