BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 182

CHƯƠNG XVI

Không tài nào chợp mắt nổi, đã 3 giờ sáng Samuel Bannister vẫn còn

phủ phục trong chiếc ghế bành ở phòng khách, lòng đầy ân hận băn khoăn.
Sau cuộc trao đổi với Cornelius Grant, Anh tin chắc tình hình sẽ xấu đi. Chỉ
vì một cơn bất mãn với nhà Hackett Anh đã đưa bạn vào lò mổ. Anh rót
một ly whisky, ly thứ năm rồi, tự đặt cho mình câu hỏi không có lời giải
đáp: làm cách nào rút chân ra khỏi cái hố cứt này? Lùi lại bằng đường nào?
Hay là đi vay tiền bù vào chỗ đã tiêu đi, hạn chế được thiệt hại, tới gặp
Murray làm hắn mềm lòng không thưa kiện nữa?

— Samuel...
Bannister giật mình chồm dậy đánh đổ cả nửa ly whisky xuống đùi.

Giọng Christel chả là êm ả lắm mà... Anh lập tức đề cao cảnh giác. Từ bữa
đuổi cô ả đi, hai người chỉ nói với nhau có mỗi hai câu. Anh: - Tôi bỏ cô.
Ả: - Cút đi cho khuất mắt.

Anh vào ngủ trong phòng tiếp khách, nhường giường đôi cho cô ta. Cô

không hé răng hỏi anh một câu. Hai người vẫn ăn chung bữa tối, Anh chỉ
há mồm để nuốt các món của ả xào nấu.

Christel ngập ngừng ngồi xuống chiếc ghế đối diện với chồng. Giá như

mọi khi chắc chắn cô ta sẽ lồng lộn khi thấy gã ra khỏi giường từ ba giờ
sáng. Lúc này ả chỉ gọi một lần nữa:

— Samuel...
— Gì?
— Chúng mình lấy nhau được mấy năm rồi?
— Không biết... Hai nhăm? Hai sáu năm?
— Hai nhăm. Em định bảo anh...
Ả cắn môi quay nhìn chỗ khác, thủ thỉ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.