BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 199

trước hàng chục cặp mắt đổ dồn vào người mới tới. Người nhút nhát thì
choàng áo tắm kín mít cho đến khi vào tới chỗ của mình. Kẻ muốn phô
thân hình và những kẻ bất cần thân xác đẹp hay xấu thì thản nhiên đếm
bước trên nền lát gạch men tự tin chững chạc như đi ủng vậy.

Hình dạng tấm bản đồ Ân Ái nơi đây biển đổi khôn lường. Một nhịp

sống cao tốc. Gặp gỡ nhau buổi chiều, ngay đêm đó có thể chia tay vĩnh
biệt nhau rồi. Dục vọng chỉ thoảng qua, hận tình không hề có, thề thốt
chẳng nghĩa lý gì.

Sự xuất hiện của Norbert Testore trong bộ chế phục đen làm nhiều người

để ý, anh là người duy nhất diện cravát kể cả các bếp trưởng.

Anh trịnh trọng đi một vòng quanh bể bơi, phớt lờ các cặp mắt ngược

ngạo của bọn ở trần.

— Thưa ông...
Anh cúi xuống một chút và hiểu ra: ông khách đang ngủ. Anh cất mũ:
— Thưa ông Pope.
— Gì? - Alan hơi nghển đầu.
— Ổn cả chứ? Đồ của ông để trong cabin quần áo.Tôi đã mạn phép

thanh toán các đồ ông mua.

— Cảm ơn anh Norbert. Cảm ơn!
— Theo tôi, ông không nên ngủ dưới nắng. Sao ông không về khách sạn

làm một giấc?

— Mấy giờ rồi.
— Mười một giờ ạ!
— Anh cho phép tôi nằm một lần cuối được không?
Norbert mỉm cười lễ phép:
— Tôi đợi ông trước cửa.
Vẫn trịnh trọng, anh đi trở lại đường cũ.
— Hello, ông Pope! Hết cảm động chưa?
Alan thấy một người to béo tươi tỉnh vác chiếc bụng phệ ngạo nghễ

mồm bú mẩu xì gà tắt ngấm.

— Louis Goldman!
Gã nắm tay Alan lắc rất nhiệt thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.