BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 203

— Xin đừng khách khí, ông Price Lynch. Ông nhận cho là tôi mừng lắm

rồi.

— Tôi cũng nhất trí với Hamilton - Hackett chen vào. - Đồng ý cùng

ngồi với nhau, với điều kiện: các bạn ông và ông đều là khách mời của bọn
tôi.

— Goldman sẽ tới dự cùng với Julie, vợ ông ta, một phụ nữ tuyệt vời!

Được chưa ạ? Để tôi chạy ngay đi báo tin cho hai vợ chồng ngài công tước.

Lão ba chân bốn cẳng chạy tới dẫy lều.
— Tôi chúa ghét lão ấy, - Sarah nói.
— Tôi cũng ghét cay ghét đắng- mẹ cô tiếp luôn.
— Sao vậy? - Victoria vừa hỏi vừa xoa chỗ mu bàn tay Cesare vừa lướt

môi qua. - Lão khá hấp dẫn. Cư xử rất lịch thiệp.

— Bộ tịch như con đĩ đực! - Sarah nguýt bố dượng.
— Sarah! - Emily gắt.
— Ông ta quen chẳng sót ai trên thế giới này, - Ham Burger phớt lờ

Sarah, bảo Hackett thế.

— Giải “Leader” của ông ta nối tiếng cực kỳ - Arnold gật gù.
— Xin thú thật. - Victoria nói với vẻ ngây thơ - tôi rất sẵn sàng nhận lời.

Đây là lần đầu tiên trong đời có dịp nhìn tận nơi một vị công tước và phu
nhân thứ thiệt!

***

— Trông ông chẳng có nét nào của người Ả Rập.
— Thật ư? Tại sao?
— Ông có đôi mắt xanh. - Marina đáp.
Hadad khoái chí cười rinh rích. Không những cô ta giống Marilyn như

lột mà còn có những ý nghĩ rất thành thật. Một tâm hồn trẻ thơ trong thân
hình phụ nữ. Hadad đã chiếm đoạt nhiều thân hình còn trẻ thơ mà tâm hồn
đã già cỗi mỏi mòn.

Chiếc Cadillac lướt nhẹ trên đường Croisette. Marina kẹp trên đầu gối

một chiếc thuyền gắp bằng giấy 500 francs.

— Cô ở Cannes một mình?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.