BÃI BIỂN CÂY CỌ - Trang 209

Anh cố giằng tay ra nhưng không được.
— Hai chúng ta có cùng một người bạn Hadad. Anh có dự dạ hội tối nay

không?

— Không. Tôi đang thèm ngủ.
— Ở Bờ Biển này không ai nằm bao giờ, ông Pope! Có chết cũng đứng

mà chết. Chỉ khi làm tình mới phải nằm.

Khoái chí về câu pha trò của mình, lão ta bật cười ồm ồm.
— Mong ông vui lòng nhận lời mời của tôi.
— Honor, giới thiệu chúng tôi với nhau đi nào.
Alan sửng sốt khám phá ra một cô gái tuyệt đẹp màu hung hung.
— Alan Pope - Larsen giới thiệu. - Cô Betty Grone.
Ả quấn một kiểu váy Ấn Độ làm nổi rõ các đường cong hoàn hảo. Alan

chưa bao giờ thấy đôi mắt nào đẹp như đôi mắt xanh mênh mông kia. Họa
chăng cặp mắt tím của Nadia. Ả chiếu cặp mắt rực lửa vào Alan.

— Tôi muốn ông đến với chúng tôi.
— Rất hân hạnh. Nhưng...
— Ta sẽ gặp những người bạn rất hay. Đừng làm hỏng niềm vui của tôi

ông nhé! Rồi ông xem, sẽ có rất nhiều người đẹp. Ông trọ ở đâu ta?

— Ở Majestic.
— Có cần tôi bảo tài xế tới đón không?
— Không. Không cần.
— Vậy, chín rưỡi ở đại sảnh Palm Beach. Tôi không bị lỡ tàu chứ?
— Tôi vừa nói... với ông đây - Alan lúng búng.
— Nhất trí, ông Pope. Gặp nhau ngay tại đây. Ông Honor và tôi đều vui

mừng được đón tiếp ông. Đi chứ, Honor?

Alan choáng váng, tự hỏi có lẽ bọn này phát điên cả lên với nhau rồi: Ở

New York anh bị tống ra khỏi cửa. Ở Cannes, chúng nó tranh nhau đón tiếp
anh!

***

Marina được dịp đùa như trẻ con. Vừa chỉ ngón tay vào một thứ là các

nhân viên bán hàng lăn xả vào, gói lại. Khalil đứng chỉ huy hai gã lực sĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.